VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 66

"Thôi được, nể tình cậu rất đẹp trai, lần này tôi mời. Lần sau nhớ mời lại
nhé."

Tô Duy gọi người phục vụ lên thanh toán, thấy ánh mắt Trường Sinh cứ dán
chặt vào cái bánh còn thừa, bèn bảo anh ta gói lại.

Ba người ra khỏi phòng ăn, Tô Duy đưa cái bánh cho Trường Sinh, cất tiếng
hỏi Thẩm Ngọc Thư: "Cậu thật sự muốn nhận nó?"

"Là chăm sóc cho đến khi nó tìm được người nhà của mình."

"Thiên hạ rộng thế này, muốn tìm được người nhà của nó không phải là
chuyện dễ dàng đâu."

Thực ra Tô Duy muốn nói, trong thời loạn thì những chuyện thế này đầy rẫy,
cậu có lo được hết không?

Có điều nghĩ đi nghĩ lại thì Thẩm Ngọc Thư chẳng có quan hệ gì với mình,
nếu như Thẩm Ngọc Thư quả thật có quan hệ gì đó với Thẩm Ngạo thì việc
cậu ta bỏ qua chuyện này mới là kỳ lạ.

Người nhà họ Thẩm chắc đều có tính cách như vậy.

Tô Duy quay người định rời đi thì bị Thẩm Ngọc Thư gọi lại, hỏi: "Cậu ở
phòng bao nhiêu?"

Tô Duy ngoảnh mặt lại cười: "Cậu định nửa đêm tìm tôi hẹn hò à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.