VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 81

"Con vừa mới về, cứ nghỉ ngơi trước đã. Những chuyện đó cứ từ từ, không
vội."

Tạ Văn Phương nói xong, nét mặt có vẻ do dự, ngập ngừng hỏi: "Có phải
con biết được chuyện của nhà họ Trần nên mới vội vàng quay về không?"

"Nhà họ Trần?"

Thẩm Ngọc Thư nhất thời không nhớ ra.

Nhìn vẻ mặt hắn, Tạ Văn Phương thấy yên tâm: "Không phải là tốt rồi, dù
sao cũng chỉ là chuyện hôn ước trẻ con, mà nhà bọn họ cũng đã hủy hôn rồi,
chúng ta không nói ra thì người ngoài cũng không biết được."

Nói đến hôn ước trẻ con thì Thẩm Ngọc Thư có một chút ấn tượng.

Lúc còn nhỏ cha hắn từng tìm cho hắn một mối hôn nhân, đối phương là con
gái của một người bạn giàu có. Sau này khi cha mẹ mất, hắn được vợ chồng
Lạc Chính nhận nuôi, gia cảnh không còn được như trước, người bạn đó
cũng không bao giờ nhắc tới chuyện này nữa.

Sau này khi hắn đã lớn, dì út còn có lần cố tình đến nhà họ để hỏi, nhưng bị
từ chối khéo rằng đó chỉ là lời nói đùa, không thể coi là thật. Dì út trở về tức
giận xỉ vả rất lâu, vì thế Thẩm Ngọc Thư rất nhớ vụ này.

"Ông chủ nhà đó hình như tên là Trần Thế Nguyên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.