VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 96

Lạc Chính nghe vậy lập tức nói với Thẩm Ngọc Thư: "Ngọc Thư, con đừng
quan tâm đến chuyện này. Con và Trần tiểu thư từng có hôn ước, nhỡ không
cẩn thận lại vướng vào lời nguyền thì sao?"

Nếu chỉ cần có chút quan hệ là bị nguyền rủa thì những người xung quanh
Trần tiểu thư đã chết sạch rồi. Tô Duy thầm mỉa mai trong lòng, thò đầu
nhòm xuống phía dưới, mặc dù không nhìn thấy gì nhưng cậu rất muốn biết
vẻ mặt của Thẩm Ngọc Thư lúc này.

Không thể trách con gái nhà người ta đá hắn được. Con người này vừa nhìn
là đã biết thuộc loại lầm lì khó gần, điều duy nhất còn chấp nhận được là
khuôn mặt, à, với cả đầu óc cũng tạm ổn.

Chắc do bị gọi tên nhiều quá nên Thẩm Ngọc Thư hắt xì một cái, nói: "Có
phải do bị nguyền không thì không ai tận mắt thấy, ngay đến bức tượng
Quan Âm cũng chưa thấy đâu, thế nên tất cả vẫn chưa thể kết luận được."

"Dù thế nào thì hôn ước giữa hai nhà chúng ta cũng đã bị hủy, con cũng
chẳng cần phải lo đến chuyện này làm gì, cứ để Tiêu Dao giải quyết, không
được thì tính sau."

"Ai da, cha có phải là cha ruột của con không vậy? Cha không sợ con bị
nguyền rủa à?"

"Số mày cao lắm, tao chả phải lo."

"Số con cao nhưng cấp bậc của con không cao, cấp trên đã có lệnh, chuyện
này ầm lên như vậy, dân chúng ai cũng thấp thỏm lo lắng, hạn cho bọn con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.