VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 109

Ngay cả khi nàng tới báo cho chúng tôi là bữa ăn đã sẵn sàng, nàng cũng chỉ
dừng lại chốc lát tại cửa. Nàng liếc mắt lén nhìn tôi, đôi mắt dịu dàng thầm
kín, rồi quay ngoắt đi, tôi còn nhìn thấy mái tóc nâu của nàng một lúc lâu
trước khi nàng đi khuất.

Đôi khi nàng cũng chẳng xuống dưới nhà, chỉ đứng ở cửa sổ trên gác

gọi xuống:

- Cha ơi! Bữa ăn dọn rồi đấy!
Khi bất chợt thấy tôi ở ngoài sân, nàng gọi to bảo tôi:
- Này anh lính, bảo hộ cha tôi là bữa ăn đã dọn rồi đấy!
Khi mọi người ngồi vào xung quanh chiếc bàn rộng và thấp, không

bao giờ nàng ngước mắt nhìn lên. Tôi cũng vậy, tôi cứ cúi gằm xuống đĩa.

Rồi tôi nghĩ đến nàng suốt cả buổi tối, đôi khi tôi ra đứng trước cửa,

mắt bâng khuâng nhìn vào đêm tối, nghe tiếng suối róc rách mà thả hồn trôi
vào mơ mộng.

17 tháng Tư năm 1943

Nông dân tiếp tục đổ đến xay thóc. Họ nói có nhiều chuyện kỳ lạ xảy

ra trong các vùng đã được quân du kích giải phóng. Người ta đang thành lập
những loại «Ủy ban» chưa từng thấy từ trước tới giờ; người ta chia thóc của
bọn nhà giàu; có cái gì mới lạ mà tôi không thể hiểu được đang hình thành.

25 tháng Tư năm 1943

Hôm nay Christine đã mỉm cười với tôi.
Đêm qua bọn trộm định làm một vố ở ngoài cối xay.
Mọi người đang ngủ cả thì Djouvi, con chó gộc, sủa vang. Tôi giật

mình tỉnh dậy.

Tôi phân vân không biết có chuyện gì xảy ra và thấy rợn cả người.

Lúc đó đã khuya, vào khoảng nửa đêm, và vào giờ này còn ai dám thò ra
khỏi nhà nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.