VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 160

Mọi người theo chân vị tu sĩ, đi theo dọc bên trong bức tường bao

quanh tu viện tới phía sau nơi có nhà thờ.

- Đấy, chính ngôi mộ kia, vị tu sĩ nói.
Ngôi mộ rất đơn sơ. Ở đầu ngôi mộ là một cây thập tự bằng đá và

một chiếc mũ sắt. Lớp sơn trên mũ đã long lở từ lâu, mũ đã vùi sâu xuống
đất và chắc hẳn vào mùa xuân, khi cỏ non mọc lên, chiếc mũ sẽ bị cỏ xanh
che lấp.

Một người công nhân lấy xẻng cậy chiếc mũ lên. Hai người khác nhổ

cây thập tự trong khi đó hai người nữa chuẩn bị để đào.

- Tại sao ngôi mộ này lại lẻ loi trơ trọi ở đây, xa hẳn các ngôi khác?

Viên tướng nói.

- Là vì người lính này đã bị một người tên là Nik Martini giết chết

trong những trường hợp lạ lùng, vị tu sĩ già nói, giọng trầm trầm.

Khi nghe thấy ông già nói đến tên Nik Martini, viên tướng đưa mắt

nhìn ông linh mục, dò hỏi.

- Một người dân vùng núi không ai rõ, ông linh mục giải thích.
- Chính mắt tôi trông thấy người lính khi anh ta bị bắn trúng. Nik

đứng từ trên ngọn đồi kia bắn xuống.

Mọi người quay lại và đưa mắt nhìn lên một mỏm cao sừng sững như

một ngọn tháp, bên kia đường cái.

- Có trận đánh nhau nào trong vùng này không? Viên tướng hỏi.
- Không, vị tu sĩ đáp. Vùng này từ đây ra biển không có người ở và

không ai ngờ quân địch lại đổ bộ quá gần chúng tôi như vậy.

- Từ đây ra bờ biển bao xa?
- Mười cây số, ông già nói. Chắc hẳn cuộc đổ bộ đã được tiến hành

trong sự im lặng tuyệt đối. Không ai có thể ngờ quân địch lại đặt chân lên
cái nơi heo hút này. Chỉ có Nik Martini biết tin đó và có trời biết được là qua
nguồn nào.

- Nhưng người đó là ai?
- Một người dân miền núi, một người dân miền núi bình thường, vị

tu sĩ trả lời, giọng nói đều đều như thể nhắc lại những lời lẽ đã học thuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.