VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 177

- Ta sẽ hỏi anh cán bộ xem. Chính anh ta là người hiểu rõ những vấn

đề này.

Hai người đi về quán và mỗi người gọi một cốc cà phê.
- Vi trùng bị chôn vùi dưới đất hai mươi năm, rồi bỗng chốc lại phục

hồi được toàn vẹn tính độc của nó. Kỳ lạ thật, viên tướng nói.

- Mà đúng thế đấy, ông linh mục đáp. Hễ gặp không khí và ánh sáng

mặt trời là nó sống lại ngay.

- Như một con thú dữ tỉnh dậy sau giấc ngủ mùa đông của nó.
Ông linh mục thong thả nhấp nháp cốc cà phê.
- Chiều nay khéo mưa mất.
- Ngày hôm nay mới âm u chứ, viên tướng nói.
Và ngày hôm đó quả thật là ảm đạm. Hai người lang thang suốt sáng

không biết làm gì. Xế trưa trời lại mưa.

- Nếu ông lão có làm sao, ta sẽ phải trả một số tiền bồi thường cho

gia đình lão đấy, viên tướng nói.

- Một món tiền trợ cấp chung thân ư?
- Phải, như hợp đồng đã quy định.
Sáng hôm sau, anh cán bộ trở về. Người lái xe tải là người đầu tiên

trông thấy chiếc xe con đang ì ạch leo dốc trên con đường núi.

- Họ kia rồi, anh ta kêu lên, họ trở về rồi.
Viên tướng, ông linh mục và các công nhân đang ngồi chen chúc

trong quán để tránh mưa vội chạy cả ra.

Xa xa trên đường, chiếc xe con màu xanh lá cây đang chậm rãi leo

lên, tìm cách tránh những tảng đá lớn rải rác trên mặt đường.

- Chắc ông cụ khỏi rồi, có tiếng ai nói.
Chiếc xe tiến lại gần, mọi người nhận thấy xe lấm đầy bùn, và khi xe

dừng lại, người lái xe tải kinh ngạc kêu lên:

- Một bên chắn bùn bị bẹp kìa.
Anh cán bộ là người đầu tiên xuống xe. Mặt anh tái nhợt, nét mặt bơ

phờ, cặp mắt mệt mỏi và ngơ ngác. Anh đưa một chân ra trước, rồi đến chân
sau, và thẫn thờ nhìn quanh như lơ đãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.