VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 178

- Thế nào, tình hình ra sao? Có tiếng hỏi, phá tan sự im lặng.
Anh cán bộ quay về phía người đó, như thể ngạc nhiên về câu hỏi ấy.
- Ông cụ chết rồi, anh khẽ hỏi.
- Chết rồi à?
- Phải, chết rồi. Sao? Các anh không tin à? Người lái xe càu nhàu,

bước xuống sau anh cán bộ. Mắt anh ta đỏ ngầu sau một đêm không ngủ, tay
và mặt bê bết bùn.

- Chết khi nào? Có tiếng hỏi.
- Vào khoảng nửa đêm.
- Một bệnh nhiễm trùng ghê gớm, anh cán bộ nói, như nói một mình.
Cái nhóm nhỏ đó lặng lẽ tiến về phía quán hàng.
- Xe không hỏng dọc đường chứ? Người lái xe tải hỏi.
- Không, bạn đồng đội của anh trả lời, chỉ có hai ba lần húc phải

những tảng đá lớn rải rác dọc đường. Cả đêm chúng tôi không nhắm mắt
được.

- Tôi hiểu.
Họ bước vào quán.
- Pha cho họ cốc cà phê, ông không thấy họ mệt nhoài sao, có người

gọi ông chủ quán.

- Làm cả tí cognac nữa cho lại sức.
- Ừ thì một ly cognac!
- Thế nào anh bạn, hãy kể lại cho biết đầu đuôi ra sao.
Người lái xe con nốc cạn một hơi hết cốc rượu.
- Xin cốc nữa đây, anh ta nói với chủ quán. Đêm ấy mới ghê chứ!

Suốt cả dọc đường ông lão không mở miệng, khi thì ông lão rét, đánh răng
lập cập, khi thì nóng bừng bừng.

Rồi ông lão thấy chóng mặt. Chúng tôi bảo ông nằm xuống và ông

đã nằm tạm lên chiếc ghế ở sau xe nhưng cũng chẳng thấy dễ chịu hơn. Còn
tôi, tất nhiên là tôi cứ ấn hết ga, không hiểu sao mà chúng tôi không lao
xuống vực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.