VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 238

- Chẳng có liên quan gì thật, tất nhiên là chẳng có liên quan gì cả.

Nhưng còn nghĩ đến cô ta, thì cái đó ông được phép lắm chứ. Ai mà chẳng
có lúc theo đuổi một mơ ước hão huyền, nhất là khi nói về đàn bà. Đây này,
mùa hè năm ngoái, ở bãi biển…

- Có lúc, ông cụt tay ngắt lời, tôi cho cái trạng thái ủ rũ ấy của tôi là

tại cô ta choán hết cả tâm tư tôi, nhưng có lúc tôi lại không giải thích được
nỗi buồn của mình. Không hẳn bản thân cô gái nọ làm tôi bối rối mà là một
cái gì khác, không rõ rệt, trừu tượng, lọt vào lòng tôi một cách gián tiếp.
Ông hiểu tôi chứ?

- Có lẽ tôi hiểu. Cô ta có cái gì làm ông bối rối: theo tôi, có lẽ đó

chính là sự trẻ trung, là biểu hiện tự thân của sự sống. Đã bao lâu chúng ta
trèo non lội suối để đánh hơi, như giống hổ lang, cái chết ở nơi nó ẩn nấp,
dùng đủ mọi cách để lôi nó ra khỏi sào huyệt của nó. Và lâu dần ta đi đến
chỗ hầu như quên mất tất cả những gì là đẹp đẽ trên trái đất này.

- Có lẽ ông nói đúng. Người ta bao giờ cũng cần bấu víu vào một cái

gì như kẻ chết đuối bám vào một tấm ván! Còn tôi, tôi đã níu lấy hình ảnh
cô gái kia. Ông cụt tay thoáng một nụ cười tắt ngay trên môi ông.

- Một buổi tối, tôi đã đến dự một đám cưới của họ, và tôi đã đứng

dậy để nhảy với họ, - viên tướng nói, nhưng ông kia không để cho ông nói
tiếp.

- Thế mà tôi, ông ta lại nói, mặc dầu tóc đã hoa râm, lại cụt một cánh

tay, ông có biết một tháng sau, khi chúng tôi trở về thành phố ấy, tôi đã làm
gì không? Tôi đã đi một mình đến bãi đá bóng vào buổi chiều, đúng giờ tập
luyện thường lệ của các cầu thủ. Nhưng sân vận động đóng cửa, ngày hôm
đó người ta không tập. Nhưng tôi cũng cứ xin vào, và người gác đã mở cổng
sắt lớn ra cho tôi. Sân vận động ảm đạm và vắng vẻ hơn bao giờ hết. Các hố
đã được lấp, song vẫn còn nhìn rõ dấu vết, như những vết thương đã thành
sẹo trên mặt đất. Tôi đã đi một vòng, và đến gần những cột khán đài, chỗ cô
gái ấy thường đứng đợi. Lúc ấy tôi cảm thấy lòng mình tràn ngập một nỗi
buồn sâu sắc đến nỗi tôi đã nghĩ rằng tất cả cuộc đời tôi rồi sẽ bị đè bẹp dưới
các bậc khán đài dài dằng dặc, ẩm ướt, cong cong kia, các bậc ngồi màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.