VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 249

Từ xa xa, rất xa, vẳng lại một tiếng động nhịp nhàng và mơ hồ. Rồi

vài tiếng nói đanh gọn, và rồi lại chỉ có tiếng mưa rơi.

- Gì thế nhỉ?
- Ta ra bao lơn đi, viên tướng nói, và ông đứng dậy.
Họ vừa mở cửa, gió lạnh và ẩm ban đêm làm mặt họ tê buốt, và tiếng

động đều nhịp, xa xa, nghe càng rõ hơn.

Hai người bây giờ đã ra ngoài bao lơn. Mưa phùn lất phất. Dưới ánh

sáng lạnh lẽo của đèn neon, ngay đường phố cũng có vẻ nhợt nhạt, và công
viên trước mặt khách sạn hiện ra như một khối đen sì đáng sợ.

- Đằng kia kìa, viên trung tướng lẩm bẩm, mặt tái nhợt. Ông trông

kìa!

Viên tướng ngảnh mặt lại, giật mình. Cuối đại lộ, về phía trường đại

học, hiện ra những khối vuông lớn đen ngòm đang chuyển động về phía họ.

Tiếng chân bước nặng nề lúc này nghe rõ hơn, và các hiệu lệnh đanh

gọn, vang lên lạnh lẽo trong bóng đêm.

Hai viên tướng đứng đó, tựa khuỷu tay lên lan can, mắt nhìn về

hướng ấy. Các khối đen tiến gần tới cầu, họ nhận rõ được ánh mũ sắt và lưỡi
lê ướt lấp loáng, lạnh lẽo, những đoàn quân dài dằng dặc, những sĩ quan
gươm tuốt trần, và những khoảng trống giữa các đại đội và tiểu đoàn.

Đất rung chuyển dưới gót ủng nặng và những tiếng hô ngắn vang lên

như tiếng xoang xoảng của lưỡi lê.

Các đội quân không ngừng tiến lại gần, khắp đại lộ lúc này lố nhố

quân lính, và ánh những cột đèn neon sắp hàng hai bên đường, phản chiếu
tới vô cùng tận lên các mũ sắt bóng loáng.

- Một đạo quân, viên trung tướng nói. Có chuyện gì thế?
- Đó là quân đội của họ. Chắc là diễn tập cuộc duyệt binh ngày mai.
- Cho ngày hội?
- Hẳn thế rồi.
Xa xa có tiếng động cơ nổ nghe không rõ.
- Xe tăng! Viên tướng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.