VIẾT LÊN HY VỌNG - Trang 82

Nhật ký 26

Nhật ký thân yêu,

Hôm nay mình bước vào lớp Ngữ văn giai đoạn 5 và tất cả các bàn đều

được kê sát vào tường. Trên bảng có dòng chữ Mười hai người nổi giận

(Twelve Angry Men) và bên dưới liệt kê tên các nhân vật trong vở kịch. Có

vẻ như cô muốn bọn mình đóng vai nhân vật. Nếu may mắn, có thể mình sẽ

là người đầu tiên được cô chọn. Sao mình lại cứ muốn được chuyển vào lớp

này ư?

Dường như mọi người ở đây ai cũng biết nhau, giống như chương trình

truyền hình Cheers[1] vậy, ở đây mọi người đều biết tên bạn. Thực ra mình
không nói chuyện với mọi người và mình nghĩ chắc chẳng ai biết tên mình.

Nhưng mình lại thích như thế.

[1] Cheers là loạt chương trình truyền hình hài tình huống (sitcom) kéo

dài từ năm 1982 đến 1993.

“Ôi Chúa ơi… cô ấy sẽ chọn mình đóng một nhân vật. Mình biết cô ấy

sẽ chọn… chết, chết rồi, cô ấy đang nhìn mình”. Giờ thì tất cả mọi người sẽ
biết tên mình mất. Mình liền chúi đầu vào chiếc ba lô, giả như đang tìm thứ

gì đó, bất cứ thứ gì, miễn là trông mình như đang không để ý tới cô ấy.

Mình không thể nhận việc này, mình không cần kiểu căng thẳng đó. Phùùù,

cô ấy đã đi qua mình, lần này mình đã gặp may. Mình ghét phải nói trước
mặt mọi người, nhưng tất cả những gì mà cô giáo này muốn lại là nói. Cô

gọi mọi người trả lời các câu hỏi, cứ như thể đầu họ có thể nghĩ ngay ra

những câu trả lời thông minh vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.