VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 239

người Pháp sẵn sàng phản bội để quay về thỏa hiệp với lực lượng của ông
Hồ Chí Minh. Ông biết chống Cộng Sản là điều tối quan trọng của phe quốc
gia, nhưng ông cũng biết phải làm thế nào để thỏa mãn ý nguyện tối thiểu
của quốc dân, cho nên sau thỏa ước vịnh Hạ Long, ông tiếp tục ráo riết đấu
tranh với Pháp một cách can đảm (bravely) và khôn khéo (skillfully) để tạo
cái thế đứng vững chắc cho ông và cho phe quốc gia chống Cộng sau này
như Buttinger đã nói rõ [21].
Dù chính phủ Nguyễn Văn Xuân ra đời (27-5-48), vua Bảo Đại vẫn chưa
chịu về nước mà tiếp tục kiên nhẫn đấu tranh để đạt cho bằng được hai mục
tiêu: thứ nhất là thống nhất ba kỳ mà đặc biệt là sát nhập Nam Kỳ vào cộng
đồng quốc gia (là điều kiện mà lực lượng hữu phái của Pháp và “nhóm ly
khai Nam Kỳ quốc” vẫn ngoan cố chống đối), và việc thứ hai là nước Pháp
phải chính thức thừa nhận nền thống nhất và độc lập của Việt Nam. Ông đi
Pháp và qua bao nhiêu vận động khó khăn, cuối cùng, một hiệp ước chính
thức ra đời (ký kết ngày 8-3-1949) giữa ông và Tổng thống Pháp Vincent
Auriol. Dù vậy, ông vẫn chờ đợi cho việc thống nhất ba kỳ thật sự hoàn
thành rồi ngày 13-6-49 ông mới chịu trở về nước và chính thức giữ chức
quốc trưởng.
Khách quan nhìn lại khung cảnh phức tạp của lịch sử lúc bấy giờ với hai lực
lượng ưu thế nhất đang tranh giành quyền làm chủ nước Việt Nam mà một
bên là bộ máy viễn chinh Pháp có binh hùng tướng mạnh, có một tập đoàn
tay sai bản xứ trung thành, có một mẫu quốc to lớn yểm trợ… và một bên,
lực lượng kháng chiến Việt Nam có đảng Cộng Sản lãnh đạo, có đại đa số
quần chúng sẵn lòng hy sinh, có thế lực Cộng Sản quốc tế làm hậu phương
lớn… thì, trong cái thế gọng kìm nghiệt ngã đó, nếu không có vua Bảo Đại
với ý thức trách nhiệm (dù chưa thật sự toàn vẹn), với khả năng ngoại giao
(dù chưa thật sự đủ khôn khéo) để đấu tranh với cả Pháp lẫn Việt Minh để
tạo một thế đứng cho phe quốc gia, để khai sinh lá cờ vàng ba sọc đỏ, thì
thử hỏi số phận những người chống Cộng sẽ đi về đâu? Vào bưng thì bị
Cộng Sản vận dụng, dinh Tề thì trở thành Việt gian, nhắm mắt bịt tai làm kẻ
đui điếc thì mang tội hèn nhát với lịch sử trong khi Việt Minh đã giành lấy
mất chánh nghĩa dân tộc, trong khi thực dân Pháp đang giành độc quyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.