VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 326

trì cho chiếc xe tổ chức của ông Diệm trong những giờ phút gian truân nguy
hiểm mà bây giờ cảnh cũ còn đó người xưa đâu còn.
Bây giờ chỉ còn lại những Vưu Hồn, Bí Trọng khét tiếng như Hoát, Đông,
Phong, Hiếu (ở Công An), như Đặng Sĩ ở quân đoàn I, quận Trợ, quận Thái,
như tỉnh trưởng Nguyễn Văn Tất, Nguyễn Đình Cẩn, Nguyễn Văn Đông...
toàn là loại “đeo thánh giá mà chà đạp giáo điều Kitô”. Để bổ túc dữ kiện
cho cuộc điều tra trước lúc đánh giá chế độ, tôi ghé thăm cụ Trương Văn
Huế, một nhân sĩ Công giáo Phú Cam, bạn thân lâu năm của nhà Ngô, từng
đứng đầu trong bản kiến nghị đệ lên Quốc trượng Bảo Đại xin cử ông Diệm
làm Thủ tướng. Nhưng nay cụ là người bất mãn với chế độ. Cụ vồ vập nói
chuyện như để trút bớt nỗi lòng uất hận của mình: “Đại tá phải nhớ nhà Ngô
thủa bần hàn khác, nay có quyền thế thì khác, trước kia thì nói chuyện cách
mạng, đạo đức, liêm chính, nay thì chỉ biết tham nhũng, bóc lột, làm tiền.
Đại tá cứ nhìn vào việc xử tệ với ông Trần Văn Lý và nâng thằng Nguyễn
Cao Thăng lên hàng dân biểu thì rõ”. Cụ dằn giọng : “Anh em nhà Ngô là
hàng phản phúc, hàng ăn cháo đá bát, tôi sẽ bỏ Huế tôi đi, ở đây chướng tai
gai mắt lắm”.
Trong “Lá Thư Công Chánh” (số 37 tháng 10 năm 1986) kỹ sư Trần Sỹ
Huân, một công sự viên của cụ Huế cho biết:
“Cụ là người cương trực, khí phách, từng bạt tai Tây, chống Nhật, bị Việt
Cộng ám sát hụt. Khi ông Diệm lên cầm quyền, cụ giữ chức Trưởng khu
Công Chánh Trung phần nhưng chỉ sau ba năm, cụ xin từ chức vì bất đồng
chính kiến với gia đình họ Ngô mà cụ là một thành phần trụ cột trong Phong
trào Cách mạng Quốc gia thời ấy”. Mấy năm sau tôi đến thăm cụ Huế sống
cô đơn tại Đồng Đế Nha Trang. Có lẽ muốn trao gửi tâm sự cho người bạn
trẻ, cụ nói: “Nghĩ cho cùng, thời xưa Tần Thủy Hoảng chôn sống 200 trí
thức cũng phải. Thứ đồ gàn ấy để thêm cản trở việc nước. Chế độ (Ngô
Đình Diệm) này không tồn tại được lâu đâu. Nói Vương đạo mà làm Bá
đạo. Đồ vong ân bội nghĩa”. Tôi thầm nghĩ chắc ông đang cưu mang một
mỗi u hoài nào đó vì ông là người khẳng khái không chịu xu nịnh, đua đòi,
nên bỏ về đây “lão giả an chi”.
Thật vậy, từ khi ông Diệm củng cố được quyền lực, từ khi các chiến khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.