VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 519

và vì là người Pháp, nên ông được chính phủ Bảo Hộ cử giữ chức Trưởng ty
Ngân khố (dưới thời Pháp thuộc chỉ có người Pháp mới được giữ chức này).
Thời Pháp thuộc, chức Trưởng ty Ngân khố được gọi là “Percepteur”. Ông
Hiếu từng là “Percepteur” ở Lao Kay, Hưng Yên trước 1945. Ngày Nhật
Bản đảo chánh 9-3-45, ông Hiếu bị Nhật bắt chung với mọi Pháp kiều thời
bấy giờ. Tây trở lại Việt Nam, ông Hiếu lại được giữ chức Trưởng ty Ngân
khố tỉnh An Giang dưới quyền Tỉnh trưởng Nguyễn Ngọc Thơ, nguyên là
Bí thư của toàn quyền Decoux. Từ chỗ tri giao đó cho nên khi ông Thơ làm
Phó tổng thống cho người bạn thân là ông Ngô Đình Diệm thì ông Hiếu
được ông Thơ đề cử với ông Diệm giữ chức Phó tổng giám đốc rồi lên Tổng
giám đốc Nha Ngân khố Trung ương. Con đường công danh của ông Hiếu
từ đó mở rộng thênh thang để từ lãnh vực chuyên môn ông bước qua lãnh
vực chính trị. Ông được ông Thơ giới thiệu với anh em ông Diệm cho đi
làm Đại sứ Việt Nam ở Phnom Penh là nơi mà hệ thống gián điệp quốc tế
(nhất là gián điệp Pháp và Cộng sản Hà Nội) dăng dày như lưới. Nhưng
những thất bại ngoại giao của ông ở Cao Miên đã đưa đến việc ông
Sihanouk thiên hẳn về Cộng sản Hà Nội và Trung Cộng, đưa đến việc Quốc
trưởng Cao Miên quyết liệt hơn trong việc chống đối Việt Nam Cộng Hòa
và dung túng cho Cộng sản đóng quân tại biên giới Miên-Việt để làm xuất
phát điểm tấn công miền Nam. Buồn cười thay, những thất bại trong nhiệm
vụ Đại sứ lại làm cho ông trở thành Bộ trưởng Công dân vụ cho đến ngày
chế độ Diệm sụp đổ. Tôi còn nhớ ngày ông Hiếu sắp được cử làm Đại sứ tại
Phnom Penh, tôi đã gặp ông ngồi chờ ở ngoài phòng đợi tại văn phòng
chính trị của bác sĩ Tuyến. Khi ông Tuyến tiễn tôi ra khỏi văn phòng, tôi
không khỏi nhịn cười khi thấy cảnh ông Ngô Trọng Hiếu, một người to lớn
phốp pháp đã phải khom lưng cúi mình trước một ông Tuyến nhỏ thó hiền
lành. Nhưng rồi thời gian trôi đi, ông Tuyến, một trung thần của nhà Ngô,
một bạn thân đã từng giúp ông Nhu trốn thoát Cộng sản tại Thanh Hóa thời
1945, dần dần bị thất sủng để cuối cùng phải chịu cái mệnh hệ “được làm
vua thua làm Tổng lãnh sự” ở Ai Cập, thì ông Hiếu lại như diều gặp gió,
được nhà Ngô hết sức tín nhiệm và cử nhiệm chức Bộ trưởng Công dân vụ.
Trên danh nghĩa thì Bộ này còn thua kém quyền hành của nhiều bộ khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.