VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 689

Ngay cả nhà tôi, dù suốt đời vẫn quen sống trong gia đình, thủ phận nuôi
chồng nuôi con, một năm chỉ lên chùa vào ngày Tết và Lễ Phật Đản, Lễ Vu
Lan, và dù biết chồng là một cán bộ rường cột của Tổng thống Diệm, nhưng
trước hành động hung hãn của nhóm Công giáo Cần Lao khi đối với các nhà
tu hành cô thế, cũng đã bí mật gia nhập vào các hoạt động quần chúng để
giúp các chùa trong cơn Pháp nạn tại Nha Trang, nơi nhà tôi và các con nhỏ
đang cư ngụ lúc bấy giờ. Tại thành phố nhỏ này, từ ba tháng nay nhiều chùa
đã bị canh phòng theo dõi, riêng chùa Tỉnh Hội, ngôi chùa lớn nhất Khánh
Hòa bị cô lập, cúp điện, cúp nước và bị cắt đứt mọi nguồn tiếp tế của Phật
tử. Nhiều Tăng Ni bị đánh đập, trói lại và giam tại quân lao, còn Thầy Trụ
trì và Thầy hội trưởng Thích Đức Minh thì bị tra khảo mang thương tích
nặng nề. Do đó, một mặt nhà tôi bí mật liên lạc với các nhân sĩ có uy tín tại
Nha Trang như gia đình cụ Thượng thư Trí sĩ Tôn Thất Toại, cụ Phủ Tâm,
Huyện Tủng (thân sinh của lãnh tụ sinh viên trường Luật Nguyễn Hữu
Doãn), cụ Bùi Liên (thân phụ giáo sư Bùi Ái hiện ở Pháp), gia đình cụ Võ
Đình Dung, Võ Đình Thụy, gia đình bác sĩ Trần Kiêm Phán (hiện ở Los
Angeles) gia đình ông Phó Tỉnh trưởng Lê Bá Chẩn (hiện ở Pháp), gia đình
giáo sư Ưng Trung... bí mật lập ủy ban cứu đói cho gần 300 Tăng Ni và
Phật tử đang bị bao vây trong ngôi chùa Tỉnh Hội. Nhà tôi còn tác động tinh
thần Đại úy Lê An có nhà ở cạnh chùa để dùng làm trạm liên lạc với chùa
và để chứa thực phẩm hầu chuyển vào chùa trong đêm khuya. Mặt khác,
cùng với một số đông đảo quân nhân Phật tử, nhà tôi tổ chức một cuộc
“vượt ngục” cho các nhà sư đang bị giam ở quân lao, đưa Thầy Hội trưởng
về nhà riêng ẩn trốn để Thầy tiếp tục lãnh đạo cuộc đấu tranh cho đến ngày
cách mạng 1 tháng 11 năm 1963 bùng nổ.
Tôi không trách nhà tôi đã bày tỏ lập trường ủng hộ cuộc đấu tranh của Phật
giáo, vì người đàn bà Việt Nam, nhất là con nhà gia giáo bảo thủ ai lại
không động lòng trắc ẩn từ tâm, huống chi động cơ của việc làm đó lại là vì
đạo nghĩa. Cái gì đã làm cho một người đàn bà từ 30 năm nay chỉ biết lo
cho chồng con hạnh phúc, nhà cửa êm ấm, chưa hề tham dự một sinh hoạt
tập thể công khai nào, bỗng vùng lên vào chốn nguy hiểm đấu tranh mà
trong thâm tâm dù biết có thể gây lo buồn cho chồng con, có thể làm đổ vỡ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.