VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 795


Qua những tin tức đặc biệt mà tôi nhận được từ miền Bắc, thì một cuộc thảo
luận Ngô-Hồ đã bắt đầu từ lâu rồi với sự giúp đỡ của người Pháp. Như tôi
đã phúc trình, Phạm Văn Đồng và Xuân Thuỷ đã thúc giục tôi nên gặp Nhu.
Khi được hỏi muốn tôi nhắn gì với Nhu không thì họ trả lời: “Ông có thể
cho Nhu biết về lập trường của chúng tôi về vấn đề giao thương và hợp tác,
hoà bình và thống nhất. Nhưng có một điểm chắc chắn là người Mỹ phải ra
đi. Chỉ trên căn bản chính trị đó thì chúng tôi mới có thể thương thảo bất cứ
về điều gì…” Phạm Văn Đồng còn nhấn mạnh rằng Hiệp ước Genève sẽ
được dùng làm căn bản pháp lý và chính trị, nghĩa là không được có căn cứ
quân sự của ngoại quốc và không có quân đội ngoại nhập.


Khi được hỏi Diệm và Nhu một ngày kia có bị bắt và xét xử trước toà án
nhân dân không, Phạm Văn Đồng chỉ trả lời rằng “tất cả mọi vấn đề đều có
thể thảo luận. Chúng tôi muốn chấm dứt đánh nhau, thiết lập hoà bình và
thống nhất trên một căn bản thật thực tế. Chúng tôi rất thực tế” [34].


Trong khi đó thì vào đầu tháng 7 năm 1963, Đại sứ Lalouette được Tổng
thống De Gaulle triệu hồi về Pháp để tham khảo.


Ông Lalouette trình bày cho Tổng thống Pháp biết những lý do khiến chế độ
Sài Gòn muốn người Mỹ phải ra đi và tìm kiếm một thoả hiệp với Hà Nội.
Muốn giải pháp đó thành công, chế độ Diệm chủ trương nhờ nước Pháp
giúp đỡ. Phần trình bày của Đại sứ Lalouette phù hợp với lời trình bày của
hai nhân vật Việt Nam (?) với ông Edmond Michelle về cái lợi của Pháp khi
được “trở lại” Á Đông. Nhờ hai tiếng chuông đó mà Điện Elyseé chú ý, và
vì thế mà Tổng thống Pháp đã quả quyết với ông Lalouette rằng ông đã đọc
những báo cáo của ông Đại sứ, và ông đồng ý với sách lược do ông Đại sứ
đề nghị. Tổng thống Pháp lập lại quyết định là sẽ làm mọi cách để giúp anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.