VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 811

lại ảnh hưởng và uy thế của Mỹ tại miền Nam, ta còn thấy Pháp gián tiếp
yểm trợ cho miền Bắc: các cơ sở văn hóa, kinh tế, các đồn điền, các dịch vụ
thương mãi… đều có liên hệ đến hệ thống tình báo của Pháp nhằm yểm trợ
cụ thể cho Việt Cộng. Ngoài ra, không những De Gaulle đã yểm trợ cho
chính sách chống phá Việt Nam Cộng Hòa của Sihanouk mà ngay tại thủ đô
Paris, ông ta đã dành mọi dễ dàng cho đại diện Hà Nội, cho đại diện Mặt
Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam tự do hoạt động để bôi nhọ chính
nghĩa của miền Nam trước công luận quốc tế.


Chính sách của Pháp về Đông Dương đã được Tổng thống De Gaulle công
khai tuyên bố vào năm 1962 tại Phnom Penh, lấy Hiệp định Genève 1954
làm căn bản. Hiệp định đó phản ảnh đầy đủ lập trường của chính quyền
Pháp: đẩy ảnh hưởng Mỹ ra khỏi Việt Nam, thống nhất hai miền bằng tổng
tuyển cử, trung lập hóa toàn bán đảo Đông Dương. Ai cũng thấy lập trường
đó gián tiếp mở đường cho cấp lãnh đạo Hà Nội trở thành cấp lãnh đạo của
toàn nước Việt Nam. Và ai cũng thấy nhờ một quốc gia có lập trường như
thế đóng vai trung gian cho một âm mưu thoả hiệp thì chẳng khác gì mở cửa
cho cướp vào nhà. Ta còn nhớ năm 1975, Đại sứ Pháp Merillon đã đóng
đúng vai trò của Đại sứ Lalouette của năm 1963, cũng nhận làm trung gian
cho hai phe đối nghịch như chính sách của Pháp hơn 10 năm trước, để cuối
cùng một số lực lượng của Việt Nam Cộng Hòa và Pháp đều bị Cộng Sản
Việt Nam đánh lừa vào phút chót.


Chính sách của Pháp là như thế, ý đồ của Cộng Sản là như thế, cho nên thỏa
hiệp với Cộng Sản đã là phản động rồi, lại còn nhờ Pháp làm trung gian nữa
thì đúng là ông Nhu vừa phản động vừa xuẩn động!


Nhưng riêng hành động nhờ Tòa thánh Vatican dính dự vào âm mưu thỏa
hiệp với Cộng Sản thì ông Nhu đã tỏ ra có ý thức chính trị. Trước hết về mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.