6 – Nội Dung Của Thỏa HIệp Genève về Việt Nam[2]
1) Đường phân ranh tạm thời về quân sự được ấn định vào nơi vĩ tuyến
17 (thuộc tỉnh Quảng Trị) từ đông sang tây như sau: Vàm sông Bến Hải
(sông cửa Tùng và dòng sông này mang tên Bảo Thanh chảy qua vùng núi
đến tận làng Bo Ho Su kế đó đi sóng đôi với làng Bo Ho Su cho đến biên
giới Lào Việt.
Ở bên này cũng như bên kia vĩ tuyến 17, mỗi bên phải lập một khu phi
chiến cách xa đường phân ranh 5 cây số để dùng làm khu tráo độn và tránh
mọi sự lộn xộn có thể gây ra tái chiến…
2) Nam Việt cũng như Bắc Việt cam kết không chấp thuận việc lập thêm
những căn cứ quân sự mới (tỉ như Mỹ hay Trung Cộng) và không tham gia
một tổ chức liên minh quân sự nào. Nhưng Pháp được duy trì binh sĩ ở Việt
Nam nếu chính phủ quốc gia ở đây yêu cầu như vậy,…
3) Trong thời hạn 2 năm chờ đợi tổ chức tổng tuyển cử, quốc gia nào
được lòng dân bằng các cuộc cải cách sáng suốt và cấp tiến sẽ có hy vọng
tồn tại.
4) Cho tới ngày đó, quyền lợi kinh tế và văn hóa của Pháp tại Bắc Việt
vẫn được Việt Minh bảo đảm.
5) Một ủy hội được đặt ra gọi là Ủy Hội Quốc Tế Kiểm Soát Đình Chiến
gồm có đại diện Pháp, Việt Minh, Gia Nã Đại, Ấn Độ, Ba Lan và Việt Nam
được lập ra để trông coi việc thi hành thỏa hiệp Genève, được đặt trụ sở tại
Hà Nội và Sài Gòn cùng Bến Hải. Mọi việc khiếu nại của bên này hay bên
kia đều do ủy hội phân xử.
Cho tới ngày nay là 1960, tình trạng Việt Nam cũng như Đức Quốc và
Hàn Quốc vẫn chưa thay đổi là vì hai khối Nga Mỹ chưa quyết định được
cuộc tổng tuyển cử.