VIẾT VỀ NƯỚC MỸ - NỢ TÌNH MỘT MÓN TRỨNG CHIÊN - Trang 223

khuyên nhẹ nhàng là “không trở lại nữa”. Nếu nhà hàng không thay đổi
cung cách làm ăn cho tốt hơn thì sẽ có ngày “âm thầm đóng cửa”. Liệu
những lời than phiền này có đến tai các ông bà chủ nhà hàng hay
không? Nếu có thì họ sẽ làm gì hay ỳ ra đó?

Nếu trong đám đông nào đó có một người mào đầu câu chuyện bất

như ý ở các phòng mạch thì hầu như ai cũng có một kỷ niệm đau
thương với các lương y như “ác mẫu”, rồi tuôn ra thành một bản đại
hợp ca chẳng vui tai chút nào. Liệu các bác sĩ ở những nơi “dễ tìm thấy
thiên đàng” này có nghe được những lời than phiền không? Có chứ, vì
biết nên vị bác sĩ Bùi Thế, người phụ trách “Câu chuyện đời thường”
trên VNCR với nhà văn Thái Hà đã phải tâm tình với thính giả rằng
những chuyện xẩy ra ngoài ý muốn là do... ngoài ý muốn.

Chuyện tắc trách lạnh lùng của các nhân viên phòng mạch là có,

chuyện một ông thầy thuốc không có lương y là có, nhưng chỉ là thiểu
số và ước mong thiểu số này sớm trở về với vai trò lương y như từ
mẫu, đừng tự mình làm con sâu khiến những lương y khác bị rầu lây.

Nhưng người “đi khám bác sĩ” thì một số cũng thiếu kiên nhẫn, dễ

bực mình vì những chuyện không đáng trách. Thí dụ như tôi chẳng hạn.
Tôi có hẹn và tới đúng giờ, ngồi chờ chừng 15 phút đã thấy lâu, thêm
15 phút nữa là nổi cáu, bực mình cả với người đã được khám xong
nhưng cứ nấn ná hỏi thêm điều này điều kia, “hỏi gì mà hỏi lắm thế”,
thế là trách phòng mạch không đúng giờ. Nếu bình tâm nghĩ lại thân
phận quá khứ thì dẫu phải chờ đợi hằng giờ đi nữa thì nào có đáng chi.

Không kể ở Việt Nam, ngay khi vừa đến Mỹ, chưa đủ điều kiện thì

đi khám bệnh phải trả tiền mặt, xin được tờ MSI thì cũng phải chờ đợi
trần ai mà nào dám than phiền gì đâu. Khi tới tuổi được hưởng mê-đi-
ke, rồi cả mê-đi-keo nữa, thế là mình thuộc giới mêđi-mêđi, giới
“thượng lưu”, được quyền hưởng tất cả ưu đãi về y tế, dù tự thân chưa
đóng góp gì cho quê hương mới, kể cả đóng thuế lương. Chưa hết, ai
đó còn tìm nhiều cách để xin trợ cấp đặc biệt, phụ cấp người quét nhà,
lái xe cho ta đi spa, đi chợ, dù đi bộ được nhưng vẫn xin wheelchair có
motor, ăn cơm cháy được nhưng xin thêm ensure.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.