VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 149

để Hằng yên ổn học cho xong năm nay và thi vào đại học. Giờ đây, nó rất
cần sự yên ổn đó.

Minh thở dài. Anh quyết định thử tìm cách tấn công vào sự niềm yếu của

các cô gái:

− Có thể các em chưa hiểu hết về mối quan hệ tế nhị giữa Hằng với

thầy. Giờ đây bỗng dưng thầy trở thành chỗ dựa duy nhất của cô ấy về mặt
tinh thần. Thầy cũng biết điều ấy thật không nên, nhưng thú thật là thầy
không dám rút lui vào lúc này. Làm vậy, thầy không tin là Hằng sẽ được
yên ổn, mà ngược lại, cô ấy sẽ bị suy sụp hoàn toàn. Và lúc ấy, không biết
điều gì sẽ xảy ra nữa ! Các em không thương Hằng sao ?

Liếc mắt thấy Hạ ngồi thừ ra vì lo lắng cho bạn, Minh buông một câu kết

luận:

− Trong chuyện này, thầy nào có vui sướng gì !

Nói như vậy, nhưng trong đầu Minh lại hiện ra những hình ảnh của Hằng

trong căn phòng thiên đường của cô, những lúc chỉ có hai người với nhau.
Thân thể Hằng thật tuyệt vời và cô hào phóng dâng hiến cho anh hầu như
không chút tính toán. Chưa bao giờ Minh được tận hưởng đầy đủ như vậy,
và, biết rõ gia thế cùa Hằng, anh đã thật lòng tính toán đến việc được chung
sống với cô, thay cho một Cúc vừa đã quá tàn lại vừa không còn chút thế
lực gia đình. Tối nay... Hình như ông Quang lại đã đi công tác xa. Anh sẽ
đến tìm Hằng, để hỏi lại kỹ về những gì Hằng đã nói với nhóm bạn, và
cũng để... Minh lim dim mắt, đê mê nghĩ tới chiếc giường nệm êm ái thơm
mát mùi nước hoa Bien-être mà giờ đây đã trở thành quen thuộc với anh.

Hạ quay sang nhìn Minh và bắt gặp nét mặt kỳ lạ của anh lúc ấy, vẻ kỳ lạ

thật khó diễn tả, nhưng điều chắc chắn mà Hạ nhận thấy là nét mặt ấy thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.