VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 255

Mình hỏi lại, sao anh lại nói vậy. Anh ta nhún vai: “Tôi thấy cô thuộc về
một thế giới khác. Không cùng loại với tụi tôi”. Vậy đó. Chỉ lên tới trên
đây, mình mới được hiểu có những người như thế ấy ở Sài Gòn. Lúc trước,
họ ở khắp chung quanh mình, vậy mà chẳng bao giờ mình ý thức được về
sự hiện diện của họ. Cái thế giới của mình sao chật hẹp quá...

Đoàn Hùng đi ngang qua và dừng lại trước mặt Hằng:

− Bạn bè lên chơi mà sao ngồi buồn vậy ?

Hằng bật thốt:

− Ngày mốt em về.

Hùng khựng người lại:

− Vậy à ?

Anh định nói gì đó, nhưng bất chợt quay lưng, hấp tấp bỏ đi. Hằng vội

vã gọi:

− Anh Hùng !

Hùng đứng lại:

− Gì đó ?

− Hồi chiều tới giờ, em quên cảm ơn anh đã đưa bạn của em lên. Anh

tốt với em quá !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.