VĨNH BIỆT TUGUMI - Trang 65

- Có phải khi nhìn cờ, cậu đã tưởng tượng đến những đất nước xa xôi? Và
cả nơi nào sẽ đi nếu cậu chết?- Tugumi nhìn Kyoichi, nói những điều đáng
kinh ngạc.
- Ừ, bao giờ tớ cũng nghĩ thế.- Kyoichi nói.
- Và giờ đây cậu đã trở thành người có thể đi tới bất kì đâu. Thích thật
đấy!- Tugumi nói.
- Ừ, cậu cũng có thể mà… Mà kô, có thể đi đến bất cứ đâu chưa hẳn đã là
điều hay. Chỗ này cũng tốt đấy chứ. Có thể đi bộ với đôi xăng đan đi biển
và bộ quần áo bơi, có cả núi cả biển. Tâm hồn cậu khỏe mạnh và cậu lại
nghị lực nên dù có ở đây suốt, cậu cũng có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn cả
kẻ đi vòng quanh thế giới. Tớ nghĩ thế đấy!- Kyoichi yên lặng nói.
- Thích thật!- tugumi cười. Mắt lấp lánh, gò má nóng đỏ, nhoẻn cười khoe
hàm răng trắng. Màu đỏ của đôi gò má căng bóng dường như phản chiếu
nhàn nhạt trên chiếc chăn màu trắng. Hôm nay tôi trở nên rất đa cảm. Tôi
bất giác cúi xuống, chớp chớp mắt. Lúc đó, tugumi đã nhìn thẳng vào
Kyoichi và nói.
Em yêu anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.