VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 12

dùng để làm cái chùi chân. Ma-la-khốp chùi giầy lên rồi đập cửa. Tiếng của
Ka-ti-u-cha ở trong vọng ra:

- Cứ vào!

Anh bước vào, hớn hở, sung sướng được nhìn thấy chị.

- Tôi đây chị ạ! Tôi sẽ ở lại một tháng.

Vẻ bình dị đó làm Ka-ti-u-cha ngạc nhiên quá không nói được ra lời.

Còn Ma-la-khốp thì lôi súc vải trong bọc ra và chìa vào tận tay chị.

- Thế này là thế nào? - Chị từ chối, hỏi lại.

- Đền ơn chị đây!

Miệng nói, tay anh quàng súc vải lên vai chị. Ka-ti-u-cha vừa hét vừa

xua tay chạy:

- Kìa cửa mở toang ra thế này! Người ngoài nhìn vào còn ra thế nào

chứ?

- Có chi mà ngại. Chị cầm lấy.

- Sao anh không nghĩ kỹ nhỉ, nhất là anh đang cần tiền bồi dưỡng để

lấy lại sức cơ mà?

Chị vẫn khăng khăng. Nhưng đôi mắt anh long lanh sung sướng quá -

khiến chị thấy không sao mà nỡ làm mích lòng được. Sau cùng chị đành
chịu, khẽ mỉm cười, tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.