VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 73

tịch! Mà chủ tịch nông trường là một nhân vật như thế nào! Bà ta có thể bắt
đi làm gỗ, hoặc giả sắp xếp anh vào những công tác ít kiếm chác được nhất.
Hơn hết là chả hơi đâu mà đi vận lấy những rủi ro vào người. Ma-la-khốp
cũng đã cảm thấy rõ những cái đó. Đôi lúc anh tự nhủ là người ta chưa
nhận thức ra giá trị của việc làm tập thể. Họ còn bị thu hút vào cái miếng
riêng của cá nhân mình, dù nó rất nhỏ. Cũng như mọi lần, anh rất khổ tâm
nhìn thấy họ chưa hiểu rõ hạnh phúc của mình do đâu mà ra. Những lúc
như thế, anh chỉ muốn sẵn sàng làm tất cả mọi việc, cốt sao làm mở mắt họ
ra.

Thiếu niên tiền phong, rồi thanh niên cộng sản và cuối cùng là đảng

viên, Ma-la-khốp thường có thói quen tiếp thu những lời nói của Đảng như
là một sự thật lớn lao nhất. Không bao giờ sự thật đó lại làm anh thất vọng
cả. Hạnh phúc của anh là anh biết tín nhiệm Đảng. Anh không thể hiểu và
không thể ưa được những kẻ họp nhau lại thành bè cánh riêng, mưu mô với
nhau và chỉ nghĩ đến bản thân mình.

Ma-la-khốp sốt ruột liếc nhìn luôn chiếc đồng hồ quả lắc kếch sù

của nhà ga. Cũng như mọi lần, khi chờ Ka-ti-u-cha lòng anh hồi hộp vui
vui, với độc một ý nghĩ là vợ mình loáng nữa đây sẽ xuất hiện.

Anh ngó tìm On-ga, nhưng không thấy đâu cả. Chắc nó lẩn ra chơi

ngoài sân ga. Nó quá thèm thuồng được nhìn thấy đầu máy, được chen các
khách đi tàu, được nghe tiếng kèn của bác bẻ ghi.

Có tiếng gần đâu đây, gọi.

- Anh đánh xe ngựa!

Quay lại, Ma-la-khốp nhìn thấy A-nít-xi-mốp.

- Cậu mò làm gì ra đây thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.