VÔ GIA ĐÌNH - Trang 29

- Để cùng đi với tôi cho có bạn. Tôi có tuổi rồi, đôi khi sau một ngày đi
rong mệt nhọc, chiều xuống, gió lạnh, mưa sa, tôi thường cảm thấy cô đơn,
có nó tôi sẽ khuây lòng.
- Chắc hẳn vì thế mà chân phải cứng?
- Nó sẽ phải múa, phải nhảy, phải đi. Đi rồi lại nhảy, tóm lại là nó sẽ nhập
vào đoàn ca vũ của ông Bầu Vỹ-Tiên.
- Thế đoàn ấy ở đâu?
- Ông Bầu Vỹ-Tiên là tôi. Còn đoàn của tôi, nếu ông nghi ngờ thì tôi xin
giới thiệu ngay, chắc là ông cũng muốn biết.
Nói xong, ông mở cái áo da cừu ra, lấy ra một con vật lạ, ôm vào ngực.
Chính con vật đó, nhiều lần tôi thấy nó lùng bùng trong áo ông mà tôi
tưởng lầm là con chó con. Con vật đó là con vật gì? Có phải là con vật
không? Tôi không tìm thấy tên để gọi con vật kỳ lạ đó mà tôi mới trông
thấy lần thứ nhất. Hai tay và hai chân nó để trần, vì chính nó có hai tay và
hai chân chứ không phải những cẳng như những con vật khác, nhưng da tay
và da chân nó đều đen chứ không trắng hoặc có sắc thịt. Đâu nó cũng đen
và to hơn nắm tay tôi. Mặt thì rộng và ngắn, mũi hếch có hai lỗ cách nhau,
môi vàng. Nhưng điều làm tôi chú ý nhất là hai con mắt nó gần nhau, mở
trừng trừng và sáng như gương.
Ông Liên kêu:
- A! Con khỉ!
Tiếng đó làm cho tôi bớt sợ vì nếu tôi chưa bao giờ trông thấy khỉ; nhưng
tôi đã nghe nói đến nó một đôi lần. Vậy không phải là thằng bé tí hon đen
sì đứng trước mặt tôi, là con khỉ.
Ông Vỹ-Tiên nói:
- Con này là đầu trò của đoàn tôi. Hảo-Tâm ơi! Con ra chào công chúng đi!
Hảo-Tâm đưa tay lên môi và gởi cho chúng tôi một cái hôn.
Vỹ-Tiên lại lấy tay vẫy con chó trắng, nói:
- Bây giờ, chú Lãnh-Nhi rất hân hạnh được giới thiệu các bạn trước quý
khán giả có mặt tại đây.
Con chó trắng, từ nãy giờ vẫn nằm yên, vùng dậy, đứng bằng hai chân sau,
hai chân trước khoanh vào ngực, cúi chào thấp quá đến nỗi cái mũ cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.