VÔ GIA ĐÌNH - Trang 31

chủ.
Ông già nói:
- Đấy ông xem. Đám học trò tôi rất thông minh. Nhưng khiếu thông minh
đó cần được so sánh thì mới có giá trị rõ rệt. Vì thế, tôi muốn lấy thằng bé
vào đoàn của tôi. Nó sẽ đóng vai con vật. Óc thông minh của đám học trò
tôi sẽ được nổi bật lên.
Ông Liên hỏi:
- Ồ! Làm con vật…
Vỹ-Tiên nói tiếp:
- Phải có trí khôn. Tôi chắc rằng thằng bé này không chịu kém nếu nó được
huấn luyện. Ta có thể tìm ngay bằng chứng nếu nó thông minh, nó hiểu, ở
với ông Bầu Vỹ-Tiên nó sẽ được diễm phúc đi ngao du khắp nước Pháp và
các nước khác nữa, được sống một đời tự do, không phải theo sau con bò,
quanh năm suốt tháng không phải dầm dãi ở cánh đồng. Còn như nếu nó
kém thông minh, thì nó khóc, nó kêu. Mà ông Bầu Vỹ-Tiên rất ghét những
đứa trẻ làm tàng, ông không cần cho nó theo. Lúc đó đứa trẻ làm tàng sẽ
phải vào Nhà Phúc để ăn ít và làm nhiều.
Tôi cũng khá thông minh để hiểu những câu nói ấy, nhưng từ chỗ hiểu đến
chỗ thực hành có một quãng ghê gớm khó qua.
Hiển nhiên là đám học trò của ông Vỹ-Tiên ngộ thật, vui thật và được đi
ngao du luôn luôn cũng là cái thú. Nhưng đi theo họ thì phải lìa mẹ tôi.
Nếu tôi không chịu đi, có lẽ tôi cũng không còn được ở với mẹ tôi nữa,
người ta sẽ đưa tôi vào Nhà Phúc.
Óc tôi bối rối, nước mắt tôi ràn rụa. Chợt ông Vỹ-Tiên lấy đầu ngón tay sẽ
đập vào má tôi mà nói:
- Thế là thằng bé này đã hiểu, vì nó không kêu. Nó đã biết lẽ phải. Vậy,
ngày mai…
Tôi kêu lên:
- Ông ơi! Để con ở nhà với mẹ con. Con xin ông tha cho con.
Tôi đang nói, con Lãnh-Nhi kêu ầm lên làm lấp cả tiếng tôi. Nó vừa cắn
vừa nhảy lên bàn chỗ con Hảo-Tâm ngồi. Con này thừa dịp mọi người quay
lại nhìn tôi, bưng cốc rượu còn đầy của chủ lên uống. Nhưng Lãnh-Nhi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.