VÔ GIA ĐÌNH - Trang 413

không có khăn bọc thuộc bộ đồ đó vì khi ở sở Cảnh-sát người ta đã thay
khăn bọc đó bằng một cái khăn vải thường.
Sau cùng, ta nói thêm rằng tất cả những vật đó không có dấu hiệu, những
áo lót bằng nỉ và cái áo cụt tay của con chắc có dấu hiệu vì những chỗ vẫn
thường để ghi dấu hiệu đều bị cắt đi. Như thế chứng tỏ rằng người ta đã chủ
tâm làm mất di tích cho hết tìm tòi.
Lê-Minh, con yêu quý của ta ơi! Đó là tất cả những điều mà ta biết. Khi
nào con cần đến, cứ viết thư cho ta, ta sẽ gửi tất cả cho con.
Con ơi! Con đừng buồn vì không thể cho ta những tặng phẩm mà con đã
hứa! Con bò của con đã mua bằng tiền là mồ hôi nước mắt của con, quý giá
hơn tất cả các thứ quà khác trên đời này.
Ta rất hoan hỷ báo tin con biết con bò quý đó vẫn khỏe mạnh, sữa vẫn
nhiều, nhờ nó bây giờ ta dễ chịu. Mỗi khi nhìn đến nó, ta không khỏi nghĩ
đến con, đến Mã-Tư người bạn tốt của con.
Khi nào có dịp, con viết thư về cho ta, ta rất sung sướng nhận được tin tức
con. Ta mong rằng những tin tức đó sẽ tốt lành. Một đứa trẻ thành thực,
trung hậu đáng yêu như con lẽ nào lại không được sung sướng trong gia
đình với cha, với mẹ, với các anh chị em; gia đình con lẽ nào lại không yêu
thương con vì con đáng được thương yêu.
Thôi! Chào con, ta yêu dấu hôn con.
Người mẹ nuôi của con
Sương phụ Bảo-Liên
Đoạn cuối thư làm cho tôi đau lòng. Bà Bảo-Liên khốn nạn, bà đã thương
tôi biết nhường nào! Vì bà yêu tôi nên bà tưởng tượng rằng tất cả mọi
người ai cũng phải yêu tôi như bà.
Mã-Tư nói:
- Bà Bảo-Liên đáng kính, bà đã nhớ đến tôi. Nhưng rồi đây bà có quên tôi,
tôi cũng không thể không cảm ơn bà vì lá thư kia. Với sự mô tả đầy đủ đó,
ông Điệp-Công không thể mơ hồ về số quần áo ở mình anh khi người ta bắt
trộm anh được nữa nhá!
- Cha tôi có khi quên chăng?
- Anh đừng nói thế. Quên làm sao được những quần áo người ta đã mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.