VÔ GIA ĐÌNH - Trang 443

nhốt đúng như lời Luật sư thì không phải là tôi đã đưa nó vào. Tôi sẽ vô tội.
Vì chỉ có con chó là tang vật buộc tội tôi thôi.
Sau Cha Sứ, đến lượt các người đã theo Cha lên Nhà Thờ đêm đó. Họ đều
khai không thấy ai cả, chỉ thấy cửa sổ mà kẻ trộm đã mở toang để tháo
thân.
Rồi Tòa nghe nhân chứng của tôi: Bốp và các của anh cũng như người chủ
quán Cây Sồi đều khai những thì giờ hiện diện của tôi. Tuy nhiên có một
điểm không được rõ rệt. Đó là giờ tôi bắt đầu từ Trường Đua đi. Điểm quan
trọng nầy không được chứng minh đích xác.
Cuộc thẩm vấn xong, ông Chánh Án hỏi tôi:
- Có muốn nói thêm gì nữa không?
Tôi đáp:
- Tôi vô tội và xin Tòa minh xét cho.
Ông Chánh Án đọc lại biên bản đã ghi tất cả những lời cung khai mà tôi
vừa nghe. Xong ông tuyên bố: “bị cáo sẽ phải gửi sang nhà lao Khu, đợi
Hội đồng Hội thẩm xét xem có phải đưa vụ này lên tòa Đại hình không”.
Lên tòa Đại hình! Tôi ngã gục xuống ghế. Than ôi! Sao tôi chẳng nghe lời
Mã-Tư!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.