VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 149

- Ừ, chuyện riêng tư, cậu thông cảm, anh không thể nói.
- Vâng em hiểu. Nhưng anh này, bất kể người phụ nữ nào cũng cần được
quan tâm và có một bờ vai để dựa. Anh có tin gần một nửa phụ nữ sau khi
lấy chồng đều ngoại tình không?
- Cậu nói gì vậy?
- Vì bờ vai cho họ dựa không còn vững chắc hay ở xa tầm với của họ quá
rồi!
Cậu Đức đi rồi nhưng đầu óc tôi vẫn còn một mớ các câu hỏi. Không, cậu
Đức không thể hiểu được, những gì cậu ta nói chỉ là chủ quan của riêng cậu
ta thôi, cậu ta chưa lập gia đình, cậu ta chỉ có và chỉ biết đến những mối
quan hệ yêu đương, tình tứ thôi. Tôi cố xua đi những lời của Đức nhưng
vẫn cứ vang trong đầu tôi là câu nói cuối của cậu ấy: “Em có thể không
phải là một ông chồng tốt nhưng em có thể là một thằng đàn ông tốt, bởi vì
ít nhất em cũng biết đem bờ vai mình cho phụ nữ dựa và để họ khóc trên
vai mình hơn là khóc trong cô đơn!”
Chẳng lẽ tôi sai? Tôi cũng là một thằng đàn ông, tôi cũng từng là bờ vai
cho người tôi yêu dựa vào, tôi cũng từng khóc cùng người mình yêu. Và
giờ các thứ ấy chẳng còn nữa là vì ai chứ? Làm sao một thằng đàn ông có
thể chấp nhận và tha thứ cho người đàn bà mà mình yêu khi cô ta đã phản
bội mình, phản bội cái tình yêu mà trước kia cả hai cùng xây đắp bằng yêu
thương và nước mắt? Khi sự phản bội đến thì có nghĩa tình yêu cũng hết
rồi. Và giờ thì tôi có thể trả lời câu hỏi của chính mình rồi. Tôi còn yêu vợ
nữa không ư?
Không!
- Em... Hôm nay em nhìn thấy chiếc áo này, em nghĩ anh mặc nó… sẽ rất
đẹp! Nên…
- Tôi đầy áo rồi, cô mua làm gì chứ!
- Em…
- Lần sau đừng có hoang phí thế nữa. Sau này cô còn phải lo cho đứa con
trong bụng mình nữa đó! – Tôi lên giường và nằm ngủ, mặc cho cô vợ với
cái áo mới trên tay. Mặc cho cô ấy có nghĩ gì thì cũng kệ. Tôi không bận
tâm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.