- Không, không! Em vui lắm! – Cô ấy cười. Lâu lắm rồi tôi mới thấy cô ấy
cười. Vẫn đôi mắt ấy nhưng hình như không long lanh như trước, vẫn đôi
môi hồng đó nhưng chẳng còn tươi tắn như ngày nào. Mà cũng phải, giờ cô
ấy đã là một người đàn bà thật sự đâu còn là cô bé học sinh 18 nữa. Có phải
chăng tôi đã góp phần lấy đi quá sớm những nét đẹp con gái của của cô ấy?
Có phải chăng quyết định lấy nhau khi Thanh Mai còn quá nhỏ là quyết
định bồng bột và sai lầm của chúng tôi?
Đến công ty tôi vừa nhận được quyết định, sắp tới tôi sẽ đi ký kết hợp đồng
với một công ty nước ngoài. Đây là một hợp đồng vô cùng quan trọng, nếu
tôi thất bại thì mọi chuyện còn tồi tệ hơn lần thất bại trước. Có lẽ cũng
không đến mức quá nghiêm trọng nếu như đối tác lần này là một cặp vợ
chồng nước ngoài. Họ tổ chức một bữa tiệc tại gia, và mời những đối tác
của mình. Công ty cử tôi nhân dịp này để ký kết hợp đồng với họ. Vấn đề
là đi dự tiệc phải mang cả phu nhân đi nữa. Tôi xem trong phim thấy những
trường hợp như này người ta thường giả mạo người. Nhưng tôi thì không
được rồi. Làm sao có thể trình bày với công ty là tôi có vợ nhưng giữa tôi
và cô ấy đang có chuyện không thể đi được. Mà thực ra tôi không biết mình
có thể đóng vai vợ chồng yêu thương nhau với vợ được nữa không. Nếu là
ngày trước chắc mọi chuyện thật quá tuyệt vời. Yêu thương cái chúng tôi
có thừa khi ở bên nhau. Nhưng giờ thì khác rồi!
Tôi rẽ vào quán bar. Tự dưng hôm nay tôi muốn uống rượu một mình. Tôi
chọn một bàn trống, gọi một chai rượu mạnh. Tôi rót từng ly và uống cạn.
Hình bóng người đàn bà tội lỗi lại hiện ra trước mắt tôi. Tiếp đến là Huy -
kẻ tình nhân xấu xa của vợ. Họ sánh bước bên nhau. Ngày ấy tôi đã từng có
linh cảm rồi mà. Đã từng thấy họ thật đẹp đôi rồi mà. Tôi đã quá ngu ngốc,
đã không biết giữ lấy vợ, giữ chắc và chẳng bao giờ buông ra. Nhưng
không, Đức nói đúng, tôi đã tạo ra khoảng cách quá lớn, khoảng cách để vợ
không còn dựa vào vai mình được nữa. Tôi tiếp tục lốc cạn những ly rươụ
mạnh. Tôi vẫn thấy mình tỉnh táo. Chẳng 1 chút say.
- Em có thể ngồi cùng anh được chứ? - Một cô gái mái tóc ngắn ôm sát
mặt, đôi môi căng mọng một màu đỏ chót, đôi mắt đánh đen sẫm. Cô ta
mặc chiếc áo trễ cổ, để lộ gần như hết cả hai trái đào của mình. Chiếc váy