VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 174

Tôi choàng tỉnh dậy. Mồ hôi đầm đìa.

Tôi phải làm sao đây? Tôi biết mình phải làm thế nào chứ? Có ai mách
giùm tôi không? Tôi yêu vợ tôi, con tôi. Tôi cần họ! Tôi không thể sống
thiếu họ!
Một đêm thức trắng.
Một đêm với những dòng nước mắt chảy dài.
Một đêm với những hình ảnh thân thương của vợ và nụ cười lúc chào đời
của đứa bé.
Một đêm mà người đàn ông biết đến thế nào là sự mất mát đớn đau.
Một đêm mà anh ta nhận ra rằng: Mình yêu vợ. Và hơn hết. Đứa bé là con
anh cho dù nó được sinh ra từ người đàn ông nào!
Liệu anh ta có quá cao thượng không? Câu trả lời chỉ trái tim anh ta mới
biết!
Nhưng… anh ta phải giữ lại hạnh phúc của mình bằng cách nào? Lạy
Chúa! Anh ấy cần Chúa giúp!
Sáng. Phiên toà ly dị mở. Mọi người, tất cả bạn bè và ngươì thân đều đến
dự.
8h.
9h.
9h15’
9h20’
Mọi người nhốn nháo. Bởi. Người chồng vẫn chưa xuất hiện trong phiên
toà ly dị!
10h.
10h30’. Tiếng trẻ con khóc bất chợt vang lên. không ai có thể dỗ được nó.
11h.
- Phiên toà… – Bà Thẩm phán vừa cất tiếng, cánh cửa phiên toà chợt mở
ra. Mọi người giật mình. Một dàn nhạc xuất hiện. Đi trước là những cô bé
mặc váy thiên thần với những rỏ cánh hoa hồng trên tay. Những cánh hoa
đỏ thắm bay khắp phòng. Tiếng nhạc vang lên. Tiếng đứa bé vẫn khóc. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.