VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 28

mời mà cháu lại từ chối! Hoá ra là cháu nhầm. Vậy cháu về vậy! – Tôi gần
như tím mặt bởi những gì con nhỏ đó nói.
- Chú… chú không hề có ý đó!
- Ai biết được!
- Thanh Mai!... Anh Lâm, anh đừng để ý, con bé nó trêu anh đó! – Trêu ư?
Nó không trêu đâu, nó đang giết tôi thì đúng hơn. Dù máu tôi đã dâng lên
đến não nhưng thôi, tôi phải cố nhịn nếu không sẽ sập vào bẫy của con nhỏ
đáng ghét kia. Nó muốn tôi phải nóng giận đây mà. Đã thế tôi phải vui cho
nó biết tay.
- Hì, người lớn không nên chấp trẻ con mà! Thanh Mai này, chú rất muốn
mời cháu đi ăn cùng mà. Bữa trước thấy cháu ăn ngon vậy đoán là cháu
thích ăn mấy món ở đây. Cháu đến là chú vui lắm đó, đang buồn vì cứ nghĩ
cháu giận chú nên không thèm tới.
- Chú có lòng tốt vậy à? Vậy hôm nay chú có lòng, cháu xin có dạ!

Thế là lại một buổi được ăn cơm cùng Thanh Trúc đã bị con nhỏ trời
đánh – kì đà cản mũi phá đám! Tôi chỉ giận là không làm gì được nó bởi
sau nó có thần hộ mệnh là bà chị xinh đẹp đang ngồi đối diện tôi đây. Nhìn
cô ấy mà tôi càng giận con nhỏ đáng ghét kia hơn. Nếu hôm nay nó không
có ở đây thì tôi đã có thể chuyện trò vui vẻ với Thanh Trúc rồi. Ôi sao ông
trời chả thương tôi vậy, sao cứ cho con nhỏ ám quẻ tôi suốt thế!

Chương 11
Móng tay nhọn có ngọn mùng tơi.

Sau bữa trưa hôm trứơc thất bại, tôi quyết không chịu bỏ cuộc, vì tôi biết
nếu tôi bỏ cuộc là đúng ý con nhỏ Thanh Mai. Tôi gọi điện cho Thanh Trúc
nhưng nghĩ thế nào tôi lại nhắn tin cho cô ấy.
- “Chiều nay em có rảnh không?”
- “Chiều nay em định đi mua ít đồ”
- “ Vậy à? Hay để anh hộ tống em đi!”
- “ Hì, vậy là vừa được đi ô tô mà lại tiết kiệm được xăng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.