VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 29

- “ Hì, nếu em muốn thì cho em đi ô tô suốt, anh sẽ làm tài xế riêng cho
em!”
- “ Hì, hôm nay thôi chứ suốt em không đi đâu!”
- “Ừ, vậy thế nhá! Chiều này 2 giờ anh qua đón em!”
- “Vâng”.

Đúng 2 giờ tôi có mặt tại nhà Thanh Trúc, hôm nay không phải là chủ
nhật, tôi nghĩ con nhỏ Thanh Mai sẽ không có ở nhà vì nó năm nay cũng 12
rồi chắc phải đi học thêm dữ lắm. Tôi xuống xe và bấm chuông. Một con
nhỏ mặc quần soóc ngắn cũn, với cái áo phông dài che gần hết, tóc buộc
lệch một bên và tay vẫn còn đang ngậm kẹo mút. Nó nhìn tôi cười cười.
- Chú đến đúng giờ ghê! – Con nhỏ đó, nó không đi học.
- Ừ. – Tôi nói và cố cười.
- Chú vào nhà đi. – Tôi bước vào theo nó. Vào đến nhà, bà Thanh lại niềm
nở với tôi, mời tôi ngồi xuống uống nước và chuyện trò, trong khi đó con
nhỏ chạy biến lên phòng. Nhìn quanh không thấy Thanh Trúc đâu, tôi đoán
là cô ấy đang ở trên phòng thay đồ lên cũng không hỏi gì, vui vẻ tiếp
chuyện “mẹ vợ tương lai!”.

Đúng 15 phút sau, tôi thấy con nhỏ Thanh Mai đã thay bộ quần áo
khác, cái quần soóc ngắn giờ được thay bằng cái quần ngố ống rộng cùng
cái thắt lưng hình đầu nâu to tướng và thêm cái áo phông ngắn. Mái tóc
buộc lệch giờ được buộc bổng cao, gọn gàng. Chắc là nó cũng định đi đâu
đấy. Hay là nó đi học thêm. Đúng rồi.
- Đi thôi chú?
- Đi đâu?
- Thì đi mua đồ ạ!
- Nhưng… chú hẹn đi với chị Thanh Trúc rồi mà.
- Trời, chị Thanh Trúc còn phải đi làm việc công ty mà. Rõ ràng sáng nay
chú nhắn tin rủ cháu đi mà.
- Chú… chú… chú nhắn tin cho chị Thanh Trúc chứ đâu nhắn tin cho cháu.
- A! Trời ơi! Cháu lãng trí quá! Hôm nay mượn sim chị ấy nhắn tin cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.