VÔ TRI - Trang 55

Một hôm, với người yêu mới (người yêu theo lối Platon, dĩ nhiên), cô đi

dạo trên một lối đi trong khu rừng gần thành phố; cũng chính trên lối đi này
mới vài tháng trước, cô đã dạo chơi cùng người yêu cũ (người, sau khi chia
tay, đã khiến cô lần đầu tiên biết đến nỗi hoài nhớ) và sự trùng hợp này
khiến cô cảm động. Suy nghĩ thật kỹ, cô đi về phía một nhà thờ nhỏ tàn tạ ở
một chỗ giao nhau của những con đường rừng, vì người yêu trước của cô đã
muốn hôn cô ở chính nơi đó. Cám dỗ khôn cưỡng mời gọi cô sống lại
những khoảnh khắc của mối tình đã chấm dứt. Cô muốn rằng hai câu
chuyện tình gặp nhau, thân thuộc với nhau, hòa vào nhau, bắt chước nhau
và nhờ sự kết hợp mà cả hai đều được lớn thêm lên.

Khi người yêu lúc ấy, ở chỗ đó, định dừng lại để ôm cô vào lòng, cô,

hạnh phúc và bối rối, đã rảo bước chân và ngăn cản cậu làm việc ấy. Lần
này, điều gì sẽ xảy ra? Người yêu hôm nay của cô cũng bước chân chậm lại,
cả cậu cũng sắp sửa ôm lấy cô! Choáng ngợp trước sự lặp lại này (bởi tính
chất kỳ diệu của sự lặp lại này), cô vâng theo mệnh lệnh của sự giống nhau
và kéo mạnh tay người tình, đi thật nhanh lên phía trước.

Kể từ đó, cô tự buông thả cho những điều gần gũi ấy, cho những động

chạm thoáng qua của hiện tại và quá khứ, cô tìm kiếm những tiếng vọng ấy,
những giao hòa ấy, những âm hưởng, tất cả đều khiến cô cảm nhận rõ
khoảng cách giữa những gì từng xảy ra, cái chiều thời gian (mới mẻ làm
sao, đáng kinh ngạc làm sao) của đời mình; cô có cảm giác bằng cách ấy
mình thoát được ra khỏi tuổi niên thiếu, được trưởng thành, trở thành người
lớn, điều ấy có ý nghĩa này với cô: trở thành người quen biết với thời gian,
người để lại một mảnh đời sau lưng và có thể quay lại để nhìn nó.

Một hôm, cô nhìn thấy người yêu mới chạy về phía cô trong chiếc áo

vest màu xanh và cô nhớ rằng người yêu đầu tiên cũng rất bảnh khi mặc
vest xanh. Một hôm khác, nhìn thẳng vào mắt cô, cậu ca ngợi vẻ đẹp của
chúng bằng một lối nói mang tính ẩn dụ rất kỳ quặc; cô ngây ngất với điều
đó vì, về đôi mắt cô, người yêu đầu tiên đã nói chính xác câu ấy, đúng từng
từ một. Các trùng hợp đó quyến rũ cô. Chưa bao giờ cô cảm thấy cái đẹp
nhập sâu vào mình đến như là khi nỗi hoài nhớ mối tình đã qua hòa trộn với
những ngạc nhiên về mối tình mới. Với cô sự đột nhập của người yêu ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.