VÕ TRƯỜNG TOẢN - Trang 39

khoăn-khoái đọc suốt cả đầu đuôi, mới rõ năm bính-thìn (1736), tháng hai,
ngài in bản « Chiêu-anh-các ».

« Nguyên-bản có đoạn khuyết mất không thể so-sánh đâu được, tôi bèn

lập ý bổ khuyết vào, rồi giao cho nhà in khắc bản khác. Chỗ dụng tâm là in
lại sách của Mạc-công, mong để lại dấu-tích như « Cam-đàn », « Nghiện-
bi », khiến đoàn hậu tiến còn nhớ tới ngài luôn, chớ không phải vì muốn
thỏa-mãn bịnh mê thi-họa của kẻ viết mấy hàng này : « Minh-mạng thứ hai
(tân-tị 1821), đầu mùa hạ, Lại bộ thượng-thư An-toàn-hầu Trịnh Cấn-trai tự
thay thảo ra tại công-thự ở kinh-đô Phú-xuân ».

3) TRỊNH HOÀI ĐỨC ĐỐI VỚI NHÓM « SƠN-HỘI » VÀ « MINH-
HƯƠNG-XÃ »

Như chúng ta đã biết ở đoạn trên, tấm lòng Trịnh hoài Đức thương-mến

họ Mạc, ngoài những lẽ Trịnh đã tỏ ra trong bài tựa tập « Minh Bột di ngư »,
còn có một lẽ tự-nhiên là họ Mạc kia với Trịnh vốn cùng là người Hán-tộc ;
Mạc thiên Tích được rạng-rỡ, tức là Trịnh hoài Đức cũng được dự một phần
vinh-diệu.

Huống-chi, Trịnh hoài Đức, Lê quang Địnhvà Ngô nhân Tịnh, ba nhân-

vật lỗi-lạc được xưng-tụng là « Gia-định tam gia » bấy giờ có mở một thi-xã
mang tên « Bình-dương » là huyện-lỵ tỉnh Gia-định. Mà phần đông trong
nhóm « Bình-dương thi-xã » còn có một tên gọi khác nữa là nhóm « Sơn-
hội »
; các hội-viên đều để hiệu có chữ « sơn » ở sau. Như : Chỉ-sơn Trịnh
hoài Đức, Nhữ-sơn Ngô nhân Tịnh, Hối-sơn Hoàng ngọc Uẩn, Kỳ-sơn Diệp
minh Phụng, v.v… Ấy là những người « Minh-hương », còn nhớ gốc
mình… Nhưng trông vào sự làm việc của những nhân-vật Minh-hương ấy
đối với nước ta, thật cũng đáng mừng cho sức mạnh văn-hóa ta đã khiến
được những nhân-vật ấy phải mến-phục mà đồng-hóa với ta.

Đến nay, tại đô-thành Chợ-lớn, còn sót lại hai ngôi chùa của người

Minh-hương : một ngôi ở đường Thủy-binh (Marins)

40

số 246, thuộc nhóm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.