VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 128

Tiểu Khai gật gật đầu, bỗng nhớ tới Trì Tiểu Trúc, lòng đắc ý mới rồi

thoáng chốc đã hoàn toàn biến mất sạch sẽ, chạy xuống lầu dưới ăn cái
bánh bao, bụng vẫn còn chưa no, nhưng lại cảm thấy không có khẩu vị nên
lại đi về nhà, đi tới bên lan can cao chừng nửa người, leo lên ngồi xuống,
ngơ ngác nhìn những vì sao trên bầu trời.

Tiểu Quan nhìn thấy hắn tỏ ra một bộ dáng bị tình yêu tổn thương thì đã

tự giác không đến quấy rầy hắn nữa. Tiểu Khai cũng không biết đã ngồi bao
lâu, chợt thấy sương đêm đã tràn ngập, làm ướt hết quần áo của hắn, bất
giác cảm thấy lạnh, móc điện thoại ra nhìn nhìn, nguyên lai đã qua mười
giờ, bây giờ cũng đã đến mười một giờ rồi.

Vốn ngày hôm qua hắn đã ước hẹn với Trì Tiểu Trúc mười giờ gặp mặt,

nhưng mới qua một ngày, Tiểu Trúc đã bỏ hắn mà đi, bây giờ thời gian hẹn
ước đã trôi qua, có lẽ lúc này Trì Tiểu Trúc đã ở trên giường chìm vào
mộng đẹp, hoặc là nàng đang ở trong buổi tiệc sinh nhật hưng phấn vui vẻ,
làm sao còn nhớ tới một nơi khác còn có một tiểu tử đang từng giây phút
nhớ tới nàng nữa chứ?

Tiểu Khai càng nghĩ càng thấy buồn bực, đang muốn đem điện thoại bỏ

vào túi, liền phát hiện điện thoại rung lên, vang lên một tiếng chuông, hắn
liếc mắt nhìn thì chợt thấy được tên của Trì Tiểu Trúc.

“ Uy, tìm ta có chuyện gì?” Tiểu Khai cố gắng làm cho ngữ khí của

mình thoải mái một chút nhưng thanh âm vẫn khàn khàn: “ Buổi tối hôm
nay có vui vẻ không?”

Tiểu Trúc không trả lời vấn đề của hắn, cũng không nói gì, trầm mặc

hơn mười giây, bỗng nhiên nhẹ nhàng gọi một tiếng: “ Tiểu Khai.”

Thanh âm này nói không nên lời với vẻ ôn nhu, không biết có bao nhiêu

nhu hòa, Tiểu Khai chợt cảm thấy trong lòng rung động, sự ngụy trang kiên
cường nhất thời như băng tan rã, nói giọng khàn khàn: “ Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.