VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 173

Ông Miêng nói một câu ngắn gọn như vậy. Rồi những ngày sau đó

ông dựng một ngôi nhà nhỏ dưới chân đồi. Chính quyền địa phương không
một chút đắn đo cho phép ông được sống ở đó. Một năm sau ngày đến vùng
đồi, ông bắt đầu trồng thông. Ông nói với vợ:

- Anh sẽ trồng thông kín những quả đồi này.

- Bao giờ mới kín được? Người vợ lo lắng hỏi.

- Anh không biết - Ông nói - Nhưng anh sẽ trồng và sẽ trồng kín.

Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi im lặng nhìn lên đỉnh đồi.

Mây lững lờ bay qua đỉnh đồi, và ông nghe tiếng ông gọi đồng đội mình.
Những đêm như thế, ông thường đi lên đỉnh đồi và trở về nhà rất khuya. Vợ
ông sợ hãi hỏi:

- Anh lên đó làm gì?

- Anh lên thăm bạn anh.

- Có ma nào ở trên đó mà anh thăm. Anh làm sao thế? Em sợ lắm.

Anh ôm chặt vợ vào lòng và thì thầm:

- Tất cả đang ngủ trên đó.

Vợ chồng ông Miêng sống trên vùng đồi như sống trên một vùng đảo

hoang. Có những tuần lễ không một bóng người đi qua. Người dân ở đó
không biết làm gì ở vùng đồi sỏi đá và còn sót lại cả mìn từ chiến tranh này.
Ông Miêng trồng tất cả những thứ gì có thể mọc được trên đất đồi này
quanh ngôi nhà nhỏ và nuôi tất cả những gì có thể sống được ở đây. Sau
một năm, vùng đồi đỡ hoang vu hơn bởi những màu xanh đầu tiên được
nhen lên và bởi tiếng gà tiếng chó. Ngày đầu tiên ông Miêng đến Sở lâm
nghiệp tỉnh xin cây thông non để trồng. Người ở Sở Lâm nghiệp nói giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.