VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 187

đàn bà ngoài chợ. Cô chạy ra chợ để tìm người đàn bà. Nhưng người đàn bà
đã cùng những ngư dân khác lên thuyền trở lại đảo rồi.

Đêm đó, cô thảng thốt. Ông già nhận ra sự bất thường của cô.

"Con có chuyện gì phải không?" Ông hỏi.

"Tại sao người ta lại vứt con mình đi, hở cha?"

Biển hỏi và khóc.

"Chắc phải có một lý do ghê gớm lắm - ông già trầm ngâm - Hổ cũng

không muốn bỏ con mình".

"Nhưng người ta đã bỏ đứa con họ sinh ra".

"Họ chỉ tạm thời sống xa đứa con thôi - ông già nói - Cha biết con

đang hỏi về mẹ con".

Biển òa khóc. Giọng ông già trầm trầm:

"Mẹ con không muốn vứt bỏ con. Mẹ con chỉ tạm phải xa con mà thôi.

Rồi mẹ con sẽ đi tìm con. Nếu mẹ con không yêu con, mẹ con đã ném con
xuống biển".

Tôi vẫn chiều chiều ra thăm ông già và Biển. Và đến một hôm tôi

nhận ra tôi đã yêu Biển. Tôi cầm bàn tay bé nhỏ của cô. Bàn tay ấm nóng
nhưng bất động. Chúng tôi đứng bên nhau. Cát bay mù mịt quanh chúng
tôi. Và trong gió cát mù trời tôi thấy tiếng trái tim cô đập rung trong những
ngón tay mềm mại.

Anh yêu em. - Tôi nói như rên rỉ trong tiếng sóng.

Biển im lặng. Cô quay mặt nhìn về phía biển khơi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.