VÒNG TAY SAMURAI - Trang 49

Có lẽ tôi nên viết một câu chuyện trong đó chẳng ai muốn giết ai. Chắc hẳn
đó là một câu chuyện về koi.

***

Rinri là người nấu các bữa ăn. Anh nấu ăn dở, nhưng vẫn còn khá hơn tôi,
mà thực ra chẳng mấy ai nấu ăn dở hơn tôi. Thật tiếc là cái bếp điện tử
hoành tráng của Christine chẳng được sử dụng mấy. Nó chỉ được dùng để
nấu những món mì đáng ngờ mà anh gọi là carbonara

[21]

. Anh đặt tên món

ăn cổ điển này cho những thứ mình nấu, nhồi nhét vào đó tất cả các thể loại
chất béo được ghi nhận trên hành tinh này vào năm 1989, mà lại với số
lượng lớn nữa chứ. Ai cũng biết là người Nhật ưa nấu những món thanh
đạm ít mỡ. Trong trường hợp này, tôi cũng không loại trừ giả thiết rằng
mình là cái cớ để anh thỏa sức nhồi nhét những thứ văn hóa nước ngoài.

Thay vì nói không nuốt nổi các món anh nấu, tôi bảo anh là mình rất mê
sashimi và sushi. Anh nhăn mặt.

- Anh không thích à? - Tôi

- Có chứ, anh lịch sự bảo tôi.

- Chắc mấy món đó khó làm lắm.

- Ừ.

- Anh mua đồ nấu sẵn cũng được mà.

- Em muốn ăn mấy món đó thật à?

- Sao anh lại nói thích ăn mấy món đó nếu anh không thích?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.