VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 200

“Tôi không chắc là anh ấy nghe được gì đâu,” người phụ nữ nói.
Họ bắt tay vào việc, nói thì thầm với nhau. Từ phòng ngủ, Loogan nghe

câu được câu chăng.

“Mạch yếu quá.”
“Nối được bình thở rồi, nhưng tôi thấy không khả quan lắm.”
Họ nhắc tới công trình của Loogan với mấy chiếc khăn và thắt lưng.

“Ai đã làm việc này?”
“Và họ có còn ở đây không?”
“Tôi không chắc mình muốn biết đâu.”

Im lặng, rồi hẳn là một trong số họ đã chạy ra xe cứu thương.
Loogan nghe tiếng loảng xoảng của chiếc cáng lăn bánh trên sàn bếp rồi

lặng im khi nó được kéo trên thảm phòng khách.

Di chuyển Beccanti là một việc khó khăn. Đầu tiên họ bàn bạc với nhau,

rồi đếm tới ba.

Có tiếng người gắng sức. Chiếc cáng kêu cọt kẹt dưới sức nặng của thân

người.

“Truyền luôn không?” Giọng người đàn ông vang lên.
“Làm trong xe cũng được. Chúng ta phải đưa anh ta ra khỏi đây ngay.”

Có tiếng bước chân vội vã, tiếng bánh xe lăn trên gạch lát sàn bếp.

Loogan kéo khóa túi xách. Anh lấy sổ séc từ ngăn trên cùng của ngăn kéo
đựng quần áo. Anh mang theo vài vật dụng sơ sài: ví, chìa khóa, đồng hồ
đeo tay, điện thoại di động. Sau đó là một chiếc vali đặt ở ngăn dưới cùng
của tủ quần áo, bên trong đựng tất cả các giấy tờ quan trọng giấy khai sinh,
báo cáo tài chính, giấy xác nhận quyền sở hữu xe.

Anh mặc áo khoác rồi đi xuống cầu thang mang theo vali và túi xách.

Anh tắt đèn trong bếp, đóng cửa lại sau lưng. Khi chiếc xe cấp cứu phóng
đi cũng là lúc anh đi xuống những bậc thềm hành lang. Bên kia đường, đèn
phố đã được bật. Anh nhìn thấy những bóng người trên các cửa sổ. Bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.