VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 233

tay của anh. Hồi đó chúng tôi đã lấy dấu vân tay của tất cả những người có
quyền vào căn phòng của Tom nhằm mục đích loại trừ. Dấu vân tay trên
cán dao chính là của anh.”

“Tôi có thể giải thích việc này,” Loogan nói nhẹ nhàng, “Tôi đã có lần

nói với cô con dao đó lấy từ trong bếp nhà tôi.”

“Phải, anh đã nói với tôi như vậy,” Elizabeth nói, “Nhưng trong xe của

Adrian Tully cũng có dấu vân tay của anh. Anh nghĩ sao về việc này?”

Đây là thông tin cô vừa nhận được ngày hôm nay. Thấy anh im lặng, cô

biết điều này khiến anh kinh ngạc đến thế nào.

“Nếu không suy xét kĩ,” anh nói, “tôi đã cho là cô đang lừa tôi đấy.”

“Tôi coi đó là một lời khen,” cô nói.
“Tôi chưa từng để lại dấu vân tay trong xe của Adrian Tully.”
“Trước đây tôi cũng nghĩ thế. Nhưng giờ thì chúng rành rành ở đó.”

“Ở đâu? Cô tìm thấy chúng ở chỗ nào?”
Cô để tập tài liệu qua một bên và đứng dậy. “Có một hộp đạn trong ngăn

đựng găng tay của Tully. Chiếc hộp này được bọc trong túi nylon. Chúng
tôi tìm được dấu vân tay của anh trên chiếc túi.”

Lại một khoảng lặng nữa. Cô đi lại trong phòng, nghe tiếng ù ù qua

đường dây điện thoại.

“Anh còn ở đó không, Loogan?”
“Tôi đây,” anh nói, “Cho phép tôi hỏi cô điều này. Có phải Tully lái một

chiếc Honda Civic màu xanh da trời, có tấm chắn bùn bị gỉ không?”

Cô đứng lại. “Miêu tả vậy cũng khá chính xác đấy.”

“Tôi đã từng ở trong chiếc xe đó.”
“Vài đồng nghiệp của tôi thì tin rằng anh đã ở trong xe vào cái đêm mà

Adrian Tully đã bị giết.”

“Không, là từ trước đó cơ,” anh nói, “Đó là đêm Sean Wrentmore chết.

Chuyện này cũng khá phức tạp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.