VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 338

con trai ông ấy. Nhưng ông ta muốn chửi bới anh ta trước. Ông ta muốn
Loogan biết đích xác những gì sắp xảy đến với mình.”

“Nhưng ông ta đã trì hoãn quá lâu,” Mitchum nói thêm. “Đủ lâu để một

người khác xuất hiện với cây súng trường.”

Owen McCaleb đứng khoanh tay, đầu cúi xuống. “Và hẳn người này

cũng là kẻ đã giết Tom Kristoll,” ông nói. “Hắn tới đây vì Loogan đã tốn rất
nhiều công sức cả buổi chiều để tự biến mình thành mồi nhử.”

“Phải.” McCaleb ngẩng đầu lên. “Vậy tại sao Loogan không chết ở đây

cùng với Peltier nhỉ? Tôi đã bỏ sót điều gì?”

“Có lẽ kẻ giết người muốn thứ gì đó khác từ Loogan,” Shan gợi ý. “Có

thể là một chuyện gì đó còn dở dang giữa hai người.” Shan quan sát
McCaleb đứng đổi từ chân nọ sang chân kia trong khi suy nghĩ.

“Được rồi,” sau cùng McCaleb nói. “Loogan đã nói chuyện với bốn

người chiều nay: Laura Kristoll, Bridget Shellcross, Casimir Hifflyn và
Nathan Hideaway. Tôi muốn biết từng người hiện đang ở đâu và đã đi đâu.
Cứ thế đã.”

Đúng lúc đó Ron Wintergreen mới nhảy chồm tới. Trước đó anh ta đang

phỏng vấn hàng xóm của Sean Wrentmore. “Tôi không chắc chuyện này có
quan trọng không,” anh ta mở đầu.

“Gì thế?” Cảnh sát trưởng hỏi anh.

“Tôi đã nói chuyện với một phụ nữ sống cách đây bốn căn nhà. Bà ấy

hơn sáu mươi tuổi, đã nghỉ hưu. Bà ấy nói rằng không nghe hay nhìn thấy
gì cả. Cả tối nay bà ấy ngồi xem tivi.”

McCaleb nhăn mặt. Harvey Mitchum ra dấu cho cộng sự của mình nói

tiếp.

Wintergreen vẫn nói đều đều với tốc độ quen thuộc: “Bà ấy chỉ ra khỏi

nhà khi chúng ta tới đây thôi. Chủ yếu là vì bà ấy muốn để ý không cho ai
giẫm lên bãi cỏ. Bà ấy rất kĩ tính với khu đất và mảnh vườn của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.