VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 366

Beccanti và Shellcross và Kent đã biết được chuyện đó. Ngoài ra cũng còn
vài chứng cứ xác thực khác. Đó là những vết máu và mảnh da rất nhỏ. Cô
ấy đã bị xước cánh tay khi leo qua tấm rèm cửa sổ bị rạch ở nhà anh. Phòng
xét nghiệm đã tìm được mẫu từ chiếc rèm hôm thứ Sáu. Nhóm máu trùng
với cô ta, sau cùng cả xét nghiệm ADN cũng xác nhận cô ta là thủ phạm.
Nhưng điều đó chẳng còn quan trọng, Rachel Kent đã nhận tội chiều nay.
Chúng tôi qua đó yêu cầu cô ta tự nguyện để lại mẫu máu nhưng cô ta từ
chối. Hai giờ sau cô ta trở lại Tòa thị chính cùng luật sư. Cô cầm theo chiếc
đĩa và lá thư tống tiền mình đã cướp khỏi tay Beccanti sau khi đâm chết
anh ta. Luật sư của cô ta cho rằng có thể dùng vật đó để thương lượng. Và
đúng là như thế. Theo những gì tôi được biết, công tố viên đã thỏa thuận sẽ
nhẹ tay với cô ta.”

Loogan nhìn ra ngoài bầu trời xám xịt. “Là Rachel Kent,” anh nói.

“Là Rachel Kent,” Elizabeth nhắc lại. “Hideaway đã nói thật.”

* * *

Vào buổi sáng ngày thứ Bảy sau ca phẫu thuật, David Loogan bước ra

khỏi bệnh viện Saint Joseph Mercy. Anh mặc một chiếc quần kaki mới
cùng áo sơ mi xanh da trời, khoác chiếc áo jeans để chống lại cái rét của
tiết trời tháng Mười một. Anh đã bỏ lại chiếc áo khoác da trong khu rừng ở
công viên Marshall.

Mấy món quần áo mới này là quà tặng của Bridget Shellcross, người vừa

tới thăm anh hôm qua. Họ đã nói với nhau về chuyện Cass Hifflyn và
Beccanti, người mà cô ta vừa mới dự đám tang hồi đầu tuần.

Cô ta để lại cho Loogan số điện thoại của mình, bắt anh phải hứa sẽ gọi

lại khi được xuất viện. Cô ta sẽ chở anh về nhà. Mảnh giấy ghi số điện
thoại đó giờ đang nằm trong túi anh. Anh bắt một chiếc taxi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.