VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 368

sáng, và đằng sau, một bóng người đứng lên khỏi ghế. Chính là Laura
Kristoll.

Cô cởi bỏ chiếc mũ của Tom khi đi vòng qua bàn. Tuy thế, cô vẫn mặc

chiếc áo khoác dài. Nó khiến hai vai cô nhìn vuông hơn.

“David, anh ổn chứ?”
Cô gặp anh trong văn phòng bên ngoài, đặt tay lên ngực anh nhẹ nhàng

như thể sợ rằng nếu mình mạnh tay sẽ xé toang lồng ngực anh.

“Anh ổn.”

“Em không thích thấy anh thở như thế,” cô nói.
“Đôi lúc chính anh cũng không thích.”
“Em tưởng anh vẫn còn trong bệnh viện. Anh tới đây làm gì thế?”

“Ban nãy lúc đứng dưới phố anh nhìn thấy bóng em. Anh tưởng rằng…”
“Gì thế?”
“Anh không biết.”

Cô cúi xuống nhìn chiếc áo khoác dài và chiếc mũ phớt cô đã bỏ trên bàn

thư kí. “David à,” cô nói.

“Đây chẳng phải lần đầu anh nghĩ tới điều đó,” anh nói. “Ý anh là điều

gì khiến anh tiếp tục theo đuổi mọi chuyện? Anh đã thực sự tận mắt nhìn
thấy gì? Một xác người trên phố, chăn trùm kín. Sau đó là một chiếc quan
tài được hạ xuống huyệt. Nếu đây là một câu chuyện…”

“David…”

“Nếu đây chỉ là một câu chuyện trinh thám, Tom sẽ xuất hiện đúng màn

cuối cùng. Rồi anh ta sẽ giải thích mọi điều. Đúng ra chúng ta sẽ đi uống ở
một nơi yên tĩnh và anh ấy sẽ kể…”

Những ngón tay cô nắm chặt lấy cổ áo jeans của anh.
“Đừng, David,” giọng cô yếu ớt. “Tom chết rồi.”

Anh về nhà cùng cô. Cả hai im lặng trong khi cô lái xe dọc theo bờ sông.

Họ đi qua lối đi dài dẫn tới nhà và bước ra khỏi xe. Anh bước theo cô trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.