VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 371

41

“D

avid.”

“Cô ta đã giết Adrian Tully.”

Elizabeth Waishkey với những bím tóc tết trên mái tóc dài đen nhánh. Cô

mặc một chiếc áo sơ mi vải lanh cổ mở rộng để lộ ra chuỗi hạt thuỷ tinh.
Quần jeans có vết rách ở đầu gối. Cô đứng ở cửa trước, tay vắt một tấm giẻ
lau bát đĩa như thể anh vừa chen ngang đúng lúc cô đang làm việc nhà.

Trong mắt David Loogan, cô lung linh như một thiên thần. Chiếc sơ mi

của cô màu trắng, tấm giẻ cũng vậy. Thật là một màu trắng huyền ảo, sáng
rỡ. Chuỗi hạt thuỷ tinh lấp lánh trên cổ cô.

“David,” cô nói. “Trông anh nhợt nhạt quá.” Cô bước ra ngoài hành lang

và nhìn ra phố. “Anh không đi bộ tới đây đấy chứ?”

Loogan đã phải sốt ruột chờ cả đêm trên chiếc ghế sofa bọc da ở nhà

Kristoll, và tới sáng anh để Laura chở mình về nhà. Họ đi vòng qua căn hộ
của Sean Wrentmore với hi vọng tìm được chiếc xe của Loogan, nhưng nó
đã biến mất khỏi bãi đỗ xe của quán ăn. Về tới nhà, anh gọi điện hỏi và
được biết nó đang ở đâu - trong bãi đỗ của sở cảnh sát Ann Arbor. Anh phải
chờ một ngày mới lấy được nó. Chủ nhật bãi đỗ đóng cửa.

Anh không kể lại tất cả những việc này cho Elizabeth. Anh khoát tay gạt

đi câu hỏi của cô.

“Tôi không có xe,” anh đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.