VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 146

Một số tình tiết trong đó, thoạt đầu tưởng chừng không liên quan hoặc

hoàn toàn vô nghĩa với vụ án, ví dụ như nghi vấn về đôi bốt đen, nhưng sau
đó ta mới bắt đầu khám phá ra ý nghĩa đằng sau nó… Để mô tả lại diễn biến
theo đúng trình tự thời gian, tôi sẽ bắt đầu bằng sự việc bà Ackroyd mời tôi
đến gặp riêng.

Bà gửi lời mời gặp riêng tôi từ sáng sớm ngày thứ Ba, và vì lời mời nghe

có vẻ khẩn thiết, nên tôi vội vã đến đó ngay, tưởng rằng bà ấy đang trong
cơn nguy kịch.

Khi tôi đến nơi, quý bà đang nằm trên giường. Bà có vẻ mệt đến mức bỏ

qua mọi lễ nghi phép tắc. Bà đưa bàn tay xương xẩu ra cho tôi, và chỉ vào
chiếc ghế được kê sẵn sát giường.

“Sao thế bà Ackroyd? Bà có chuyện gì vậy?” Tôi hỏi bằng giọng ân cần

hơi giả tạo, đúng kiểu các bác sĩ thăm bệnh thường làm.

“Tôi bị kiệt sức.” Bà Ackroyd thều thào. “Hoàn toàn suy kiệt. Roger tội

nghiệp chết là cú sốc thật khủng khiếp quá. Người ta vẫn bảo những chuyện
thế này thường không thể cảm thấy gì được ngay, ông cũng biết đấy, mà
phải đợi ảnh hưởng về sau này.”

Thương thay cho một vị bác sĩ như tôi, đôi khi bị lương tâm nghề nghiệp

ngăn cản mà không thể nói thẳng ra những gì mình nghĩ.

Bằng không, tôi đã trả lời thẳng toẹt với bà ta là “Vớ vẩn!”
Nhưng tôi kìm lại được, thay vào đó tôi chỉ gợi ý một loại thuốc bổ bà ta

nên uống. Bà Ackroyd ra vẻ ngoan ngoãn đồng ý. Cuộc nói chuyện có lẽ đến
đây là hết. Tất nhiên tôi không dại đến mức tin rằng mình bị lôi đến đây chỉ
vì cú sốc từ cái chết của Ackroyd. Nhưng bà Ackroyd vốn hoàn toàn không
có khả năng đi thẳng vào vấn đề, mà luôn thích vòng vo tam quốc. Tôi đang
suy đoán xem mục đích của cuộc nói chuyện này là gì, thì bà ta đã tiếp tục,
“Và do cả vụ đó, ngày hôm qua nữa.”

Đến đây thì bà ấy dừng lại, ý chừng muốn tôi đoán được lời mình đang

ám chỉ.

“Vụ nào cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.