VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 198

“Vẫn chưa biết chúng tôi còn có thể làm gì khác hay không. Chúng tôi

không thể giam giữ anh ta chỉ vì tội lừa đảo chiếm đoạt tiền được. Chẳng có
bằng chứng chết tiệt nào.”

Viên thanh tra bực tức quăng một que diêm vào vỉ sắt lò sưởi. Poirot nhặt

nó lên và đặt trả ngay ngắn vào một chiếc hộp đựng diêm nho nhỏ. Ông ta
chỉ máy móc làm vậy, chứ như tôi quan sát, đầu óc ông ấy rõ ràng đang vẩn
vơ tận đâu. Cuối cùng vị thám tử lên tiếng, “Nếu tôi là các ông, thì tôi sẽ
chưa vội thả ngay cậu Charles Kent đó.”

“Ý ông là sao?”
Raglan nhìn Poirot dò xét.
“Thì như tôi nói đó. Tôi sẽ không thả anh ta vội.”
“Ông không định nói là anh ta có dính dáng gì đến vụ giết người đó chứ?”
“Tôi nghĩ có thể là không, nhưng vẫn chưa ai thể nói chắc được điều gì.”
“Nhưng chẳng phải tôi mới nói với ông là…”
Poirot giơ tay ngăn phản đối, “

Đúng thế, đúng thế

, tôi có nghe. Tôi đâu có

điếc hay bị ngờ nghệch, tạ ơn Chúa lòng thành. Nhưng ông thấy đấy, ngay từ
đầu ông đã tiếp cận vấn đề từ sai, sai… hướng, từ đó có đúng không nhỉ?”

Viên thanh tra khó chịu nhìn ông ta, “Tôi không biết từ đâu mà ông có cái

suy nghĩ ấy. Này nhé, chúng ta đều biết ông Ackroyd còn sống vào lúc mười
giờ kém mười lắm. Ông cũng thừa nhận là như thế, có phải không?”

Poirot nhìn đối phương một giây, rồi lắc đầu, miệng cười toét:
“Tôi chẳng thừa nhận điều gì mà chưa… được chứng minh!”
“Thì chúng ta đã có đủ chứng cứ rồi đấy thôi. Chúng ta có lời khai của cô

Flora làm bằng chứng.”

“Rằng cô ấy vào chúc bác cô ấy ngủ ngon sao? Nhưng tôi, tôi không hoàn

toàn tin mọi lời nói của quý cô ấy với tôi đâu, không hề, dù cô ấy có xinh
đẹp và quyến rũ đến cỡ nào đi chăng nữa.”

“Nhưng gượm đã, ông bạn, Parker có nhìn thấy cô ấy bước ra khỏi cửa

phòng mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.