VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 204

ngay từ ban đầu đến giờ tôi đã nhận ra ông cũng có điều muốn giấu.

Quý cô

Flora, ông yêu cô ấy bằng cả trái tim. Ngay từ giây phút đầu tiên ông gặp cô
ấy, có phải không? Ôi! Đừng ngại khi nói đến những chuyện thế này - tại
sao những người sống trên đất Anh này lúc nào cũng nghĩ cần tránh nhắc
đến tình yêu, như thể đó là bí mật gì đó đáng hổ thẹn lắm vậy? Ông yêu

thưa

Flora. Ông đã dùng mọi cách để che giấu tình cảm đó trước mặt mọi

người. Làm thế là tốt - đúng là nên làm như thế. Nhưng hãy nghe lời khuyên
của Hercule Poirot này: đừng che giấu tình cảm đó với chính cô ấy.” Khi
Poirot bắt đầu nói, Blunt tỏ rõ vẻ hờ hững, nhưng những lời cuối dường như
đã khiến ông ấy không thể thờ ơ được nữa.

“Ông nói thế là sao?” Ông ta đột ngột hỏi.
“Ông nghĩ rằng cô ấy yêu cậu Đại úy Ralph Paton -nhưng tôi, Hercule

Poirot này, có thể cam đoan với ông không phải là vậy đâu.

Quý cô

Flora

chấp nhận Đại úy Paton chỉ để làm vừa lòng bác cô ấy, và bởi vì cô ấy coi
cuộc hôn nhân này như một cơ hội để thoát khỏi cuộc sống tù túng, ngột
ngạt ở đây. Cô Flora mến cậu ta, và giữa hai người là sự cảm thông và thấu
hiểu sâu sắc lẫn nhau. Nhưng tình yêu thì hoàn toàn không hiện hữu! Người

thưa cô

Flora đem lòng yêu không phải là Đại úy Paton.”

“Ông nói vậy có ý cái quái quỷ gì thế?” Blunt hỏi.
Tôi nhận thấy gương mặt rám nắng của ông đỏ bừng lên.
“Ông có mắt mà như mù,

thưa ông

. Mù! Cô gái ấy, tuy còn trẻ nhưng là

người có lòng trung thành. Ralph Paton đang trong cơn hoạn nạn, lương tâm
cô ấy không cho phép cô ấy bỏ rơi anh ta.”

Tôi nhận thấy đã đến lúc mình cần phải góp lời vào để giúp chuyện tốt

đẹp này tới bờ tới bến, bèn làm vẻ hào hứng xen vào, “Chị tôi có nói với tôi
tối hôm rồi là Flora chưa từng để tâm đến một xu của Ralph Paton, và sẽ
không bao giờ quan tâm. Chị tôi luôn luôn đúng trong mấy chuyện này.”

Blunt chẳng thèm để ý đến thiện chí của tôi, chỉ nói với Poirot, “Ông có

thực sự nghĩ rằng là…” ông ta bắt đầu, rồi bỏ lửng câu nói.

Blunt vốn là kiểu người không có tài ăn nói, ông ấy luôn phải vật lộn để

chắp nối từ ngữ diễn tả suy nghĩ của mình. Poirot thì lại không biết tật đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.