VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 249

CHƯƠNG 25

TOÀN BỘ SỰ THẬT

Poirot khẽ ra hiệu cho tôi ở lại sau cùng cho đến khi mọi người về hết. Tôi
làm theo, đi thẳng đến bên lò sưởi, đầu suy ngẫm, chân lấy mũi giày cời
những khúc gỗ đang cháy trong lò.

Tâm trạng tôi bối rối vô cùng. Lần đầu tiên tôi cảm thấy mình hoàn toàn

mơ hồ về ý nghĩa những lời Poirot nói. Trong một khoảnh khắc, tôi thiên về
hướng tin rằng những gì mình vừa nghe được chỉ là những lời khoa trương
thái quá của ông ta - rằng ông thám tử chỉ đang “diễn một vở kịch” như cách
nói của mình, để tô vẽ cho bản thân thêm vẻ kỳ bí và quan trọng. Nhưng dù
bản thân muốn nghĩ vậy, tôi vẫn buộc phải tin vào một sự thật hiện rõ đằng
sau nó. Trong lời nói của Poirot chứa đựng vẻ đe dọa thực sự - giọng điệu
thẳng thắn và thành thật ấy là không thể chối cãi. Nhưng tôi vẫn tin rằng ông
ta đang đi theo một chiến thuật hoàn toàn sai lầm.

Khi cánh cửa đóng lại sau lưng thành viên sau cùng của nhà Fernly, Poirot

bước đến bên lò sưởi.

“Chà, bạn của tôi,” ông ta nói nhỏ, “vậy ông nghĩ sao về tất cả chuyện

này?”

“Tôi chẳng biết nên nghĩ gì,” tôi thú thực. “Mục đích ở đây là gì? Tại sao

không đến thẳng chỗ thanh tra Raglan và khai hết sự thật mà lại đưa ra lời
cảnh báo với kẻ thủ ác làm gì?”

Poirot ngồi xuống, với tay kéo ngăn kéo và lấy ra một điếu xì gà Nga.

Ông ta hút thuốc trong im lặng, một lúc sau mới lên tiếng, “Hãy dùng tế bào
chất xám nho nhỏ của ông đi. Tôi làm gì cũng có lý do cả.”

Tôi ngập ngừng một chút, rồi chậm rãi nói, “Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện

trong đầu tôi là bản thân ông không biết ai là thủ phạm, nhưng ông chắc
chắn rằng kẻ đó đang ở trong đám người đến đây ngày hôm nay. Vì thế nên
ông đã lớn tiếng hăm dọa để bắt tên giết người phải thú nhận tội ác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.