VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 257

nhà nghỉ mát, thay đôi giày của mình, và chạy vội ra cổng. (Tôi đã thử diễn
lại những việc này ngày hôm trước, khi ông đang ở cùng bà Ackroyd - mất
đúng mười phút). Rồi về nhà - lấy làm bằng chứng ngoại phạm - vì ông đã
hẹn giờ chiếc máy ghi âm lúc chín giờ ba mươi.”

“Ông Poirot yêu dấu của tôi,” tôi nói bằng một giọng mà bản thân nghe

cũng thấy xa lạ và gượng gạo, “ông quá mê mải với vụ việc này trong thời
gian quá lâu rồi. Tôi giết ông Ackroyd thì được cái quái gì chứ?”

“Sự an toàn. Chính ông là người đã tống tiền bà Ferrars. Còn ai biết rõ về

nguyên nhân cái chết của ông Ferrars hơn vị bác sĩ đã khám nghiệm cho ông
ta đây? Khi ông nói chuyện với tôi lần đầu lúc ở trong vườn, ông đã có nhắc
đến một khoản thừa kế có được khoảng một năm trước. Tôi đã không thể
tìm ra bất cứ manh mối nào cho khoản thừa kế đó. Ông phải bịa ra lý do nào
đó để giải thích cho hai mươi ngàn bảng lấy được từ bà Ferrars. Món tiền đó
đã không sinh lợi nhiều cho ông. Ông đã gần như mất trắng vì đầu cơ - thế
rồi ông dồn ép bà Ferrars quá đà, khiến bà ấy phải tự giải thoát theo một
cách mà ông không ngờ tới. Nếu như Ackroyd biết được sự thật, ông ấy
chắc chắc sẽ không dung thứ cho ông - cuộc đời ông sẽ bị hủy hoại vĩnh
viễn.”

“Vậy còn cú điện thoại?” tôi hỏi vặn lại. “Tôi đoán ông chắc cũng có lời

giải thích hợp lý cho nó chứ?”

“Tôi phải thú nhận với ông, lần này tôi đã tưởng như bị rơi vào ngõ cụt

không lối thoát khi biết được đúng là một cuộc gọi được nối máy tới nhà
ông từ ga King’s Abbot. Ban đầu tôi nghĩ là ông chỉ đơn giản dựng lên câu
chuyện về cuộc gọi đó. Quả là một nước đi thông minh, ông cần phải viện ra
một cái cớ nào đó để đường đường chính chính trở lại Fernly, có mặt cùng
mọi người phát hiện ra thi thể nạn nhân, đồng thời có cơ hội di dời chiếc
máy ghi âm - thứ giúp ông ngụy tạo bằng chứng ngoại phạm. Tôi vẫn còn
hết sức mơ hồ về cách ông sắp xếp được cuộc gọi này, cho đến khi tôi đến
gặp chị ông ngay hôm sau án mạng và dò hỏi cô ấy về bệnh nhân nào ông đã
khám buổi sáng hôm đó. Tôi hoàn toàn không nghĩ đến cô Russell khi hỏi.
Chuyến viếng thăm của cô ấy thật là một sự trùng hợp may mắn, vì nó giúp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.