VỤ ÁM SÁT ÔNG ROGER ACKROYD - Trang 32

“Tôi đoán là cô chẳng bao giờ đọc những thứ cổ điển hết thời ấy phải

không cô Flora?”

“Ông nhầm rồi, bác sĩ Sheppard ạ. Tôi thích cuốn The Mill on the Floss

vô cùng.”

Tôi cảm thấy vui vui khi nghe được điều ấy. Cứ nhìn những thứ mà phụ

nữ trẻ ngày nay mê mẩn là tôi lại thấy sợ.

“Bác sĩ vẫn chưa chúc mừng tôi.” Flora nói. “Ông chưa nghe tin gì sao?”
Nói đoạn cô giơ bàn tay trái lên, trên ngón áp út là một chiếc nhẫn ngọc

trai được gia công hết sức tinh xảo.

“Tôi sắp cưới Ralph, ông biết rồi đấy.” Cô tiếp tục. “Bác rất rất vui về

chuyện này. Ông thấy đó, sau đám cưới này thì tôi sẽ thực sự trở thành
người trong nhà.”

Tôi nắm lấy cả hai bàn tay cô, nói hết sức thật lòng, “Cô gái yêu mến của

tôi, tôi mong cô hạnh phúc.”

“Chúng tôi đã đính hôn được tầm một tháng rồi, nhưng đến hôm qua mới

thông báo.” Flora tiếp tục bằng giọng hào hứng. “Bác sắp lên Cross-stones,
và sẽ cho vợ chồng chúng tôi về đó sống, và chúng tôi sẽ giả vờ lập trang
trại sinh sống ở đó. Chứ thực ra, hai chúng tôi sẽ đi săn cả mùa đông, đến
mùa hội hè tiệc tùng thì lại xuống phố, rồi sau đó đi du thuyền. Tôi yêu biển.
Và tất nhiên, tôi chắc chắn rất hứng thú với các công chuyện trong giáo xứ,
và tham dự đầy đủ các Cuộc họp của những bà Mẹ.”

Ngay lúc đó, bà Ackroyd hớt hải bước vào, miệng xin lỗi không ngớt vì

xuống trễ.

Nói thế này thật không phải, nhưng thú thực là tôi chẳng ưa bà Ackroyd

chút nào. Người bà rặt là xương với răng cùng đủ thứ trang sức vòng vèo
đeo trên người. Một phụ nữ trông khó ưa nhất trần đời. Đôi mắt bà xanh lợt
lạt, lạnh lẽo và nhỏ ti hí. Ngay cả những khi bà cố gắng làm ra vẻ hứng thú
với câu chuyện gì đó bằng âm điệu cao vút giả lả, đôi mắt ấy vẫn chỉ phóng
đi ánh nhìn dò xét lạnh lùng đến đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.